16/08/23 – 02:08
CÓ MỘT NGÀY NHƯ THẾ
(Viết hướng tới kỷ niệm 93 năm ngày Truyền thống của Đảng Bộ Thanh Chương 01/9/1930 – 01/9/2023)
Đã chín ba năm rồi nước mắt mẹ tôi
Đã cạn khô vì thương chồng nhớ bạn
Chín ba năm mẹ âm thầm chịu đựng
Ở vậy nuôi con trải năm tháng nhớ nhung…
Chín ba năm
Có một ngày mẹ nhớ mãi không quên
Mẹ khắc đậm trong tim hằn sâu trong ký ức
Có một ngày cả trong mơ mẹ cũng cứ nhắc
Một ngày cờ đỏ búa liềm phấp phới tung bay
Lớp lớp dân nghèo gậy gộc cầm tay
Trống dục liên hồi đứng lên đòi quyền sống
Có một ngày bè lũ thực dân phong kiến
Phải cúi đầu trước sức mạnh của nhân dân
Có một ngày chồng mẹ, bạn bè
có mặt giữa đoàn quân
Giương cờ đỏ trong tay hô vang lời quyết tử
Có một ngày chồng, bạn bè ra đi không về nữa
Mẹ nén nỗi đau để Tổ quốc trường sinh
Có một ngày từ đó mẹ mãi không quên
Ngày MỒNG MỘT THÁNG CHÍN NĂM BA MƯƠI
đã đi vào lịch sử
Ngày XÔ VIẾT THANH CHƯƠNG
có một ngày như thế!
Ngày ĐẢNG về mang áo ấm cơm no
Ngày ĐẢNG về mang ĐỘC LẬP TỰ DO…!
Thanh Chương một ngày tháng Chín – 2023
Nguyễn Văn Kháng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang