18/08/23 – 09:08
KHI CÓ EM
Khi có em… hồn tôi như ấm lại
Lâng men tình khắc khoải tiếng ru đêm
Hạ chơi vơi nỗi đau chốn du miền
Khép bức tường trinh nguyên mùa lá rụng.
Khi có em… trăng tàn nào ai muốn?
Để thu về gió cuốn lá vàng rơi
Nhớ… không nguôi ray rứt chút ngậm ngùi
Bằng lăng tím… đâu rồi niệm khúc xưa.
Khi có em… chia hai nửa mùa mưa
Ướt tóc xanh phai màu nhung nhan ấy.
Đá buồn đau ngàn năm sau cứ vậy
Xõa tóc thề… tôi nhặt lấy cọng đau.
Khi có em… như có phép nhiệm màu.
Nửa đời ghép kề môi xin nói vội
Giận rồi thương lừa chi câu nói dối
Nuôi mộng đời thăm thẳm dưới vực sâu.
Khi có em… tôi lỡ bước qua cầu
Mặt đường cong nhựa dầu chân rát cháy
Ấm vòng tay lòng yêu thương biết mấy
Gió muôn chiều… em nhặt lá thu phai.
17/8/2023
Nguyễn Hữu Thanh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang