21/08/23 – 10:08
LẦU ÔNG HOÀNG
Lầu Ông Hoàng nay còn bãi đất
Nằm bơ vơ nắng gió phai tàn
Chỉ còn lại nền hoang sỏi đá
Nghe rì rầm nghe sóng biển nhấm thời gian
Nằm cô quạnh dưới nắng vàng cháy bỏng
Mộng Cầm đâu không dẫn khách sang chơi
Gần trăm năm đi tích tả tơi
Nhưng còn mãi tình ai đã gởi
Hàn Mặc Tử không bao giờ đi tới
Về nằm yên ở Ghềnh Ráng quê nhà
Đồi Thi Nhân nhìn biển ngắm hoa
Nhưng mất hút người đàn bà thương nhớ
Dù tình yêu mới buổi đầu chớm nở
Nhưng lưu danh sách vở khá nhiều
Luôn réo gọi thơ Hàn trỗi dậy
Vầng trăng xưa vẫn còn nguyên đấy
Người bán trăng hờn lẫy bỏ đi rồi
Còn bút lửa ngồi ghi đôi kỷ niệm
Người tha phương đến kiếm vần thơ
Nhưng người xưa vắng ngắt tự bao giờ
Để nền đá trơ gan cùng tuế nguyệt.
20/8/2023
Nguyễn Nho
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang