21/08/23 – 03:08
EM LÀM VỢ ANH
(Tặng em!)
Năm xưa nhìn thấy một người
Mà em mất cả nụ cười thanh xuân
Em đâu đã biết quen thân
Chỉ nghe đâu đó… là dân xứ Nghệ
Lòng em sao bỗng nhớ ghê
Chưa từng quen biết xin thề nhớ chi
Nhớ từ ánh mắt dáng đi
Nụ cười hào sảng tức thì em yêu
Nhớ anh buổi sáng ban chiều
Thương anh thương cả những điều ngán ngao
Đẹp xinh da trắng hồng hào
Cớ sao em lại lạc vào tim anh
Để rồi mắt sáng long lanh
Đọc thơ anh viết lòng thành em mơ
Để em ra ngẩn vào ngơ
Đêm nằm chỉ thấy giấc mơ chúng mình
Dẫu anh chưa tỏ duyên tình
Nhưng em vẫn nhớ bóng hình anh thương
Lòng em vẫn mãi tơ vương
Cố quên sao vẫn sầu thương hả trời
Bỗng dưng hạnh phúc tuyệt vời
Một ngày anh đến nói lời yêu em
Xóa đi bao nỗi khát thèm
Nhớ sao ngày ấy… em làm vợ anh!
Đinh Nho Thắng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang