Chùm thơ – Nguyễn Kiều Tâm (Phú Yên)

09/12/21 – 02:12

 

Tác giả Nguyễn Kiều Tâm

Từ đó mùa Xuân

Em cháy bỏng cho tình tôi rạng rỡ

Mùa Xuân ơi còn đó khát khao về

Lá cỏ bây giờ óng mượt như tơ

Cho đôi núi đắm say vào nỗi nhớ

 

Cứ ngỡ rằng tình xưa giờ như thuở

Bàng bạc sương rơi huyền ảo dưới trăng mờ

Kỷ niệm nào vùi ngủ ở trong thơ

Chợt sáng ra Xuân vui về rộn rã

 

Gió hát gì mà nắng tươi trong lá

Rũ giọt sương buồn hiu hắt đêm qua

Em đến bên đời tình tự ngân nga

Ta gặp lại tuổi Xuân đi biền biệt

 

Đời bỗng vui xua tháng ngày nuối tiếc

Em nồng nàn biên biếc mộng đời Xuân.

 

Tiếng quê

Còn lại tôi tiếng quê vọng mãi

Trong mơ xa con đường đất cỏ dài

Còn lại đó mái tranh mùa ấm áp

Bắt cua đồng trên ruộng lúa ban mai

 

Ta nhớ lắm võng trưa hè kẽo kẹt

Bên giếng khơi hoa chuối lập lòe rơi

Đồng khô rạ con dế mèn gáy rộ

Cánh diều bay mơ mộng giữa lưng trời

 

Bên lũy tre tiếng quê chiều rộn rã

Cối lúa xay đôi chân bước một hai

Nhịp chày giã rung rinh vào lòng đất

Gạo trắng ngần bàn tay đã sạm chai

 

Đêm trăng lên nghe tiếng chim gọi sáng

Mảnh sân vuông điểm trắng những hoa cau

Cơn gió nhẹ làm lao xao cành lá

Cổ tích xưa nghe ai kể thuộc làu

 

Mùa đông đến vui thả lờ đặt đó

Mắm ớt xanh cá rô nướng vừa thơm

Chái bếp tranh in bóng chiều tỏa khói

Tiếng quê giờ còn vọng lại từng đêm.

 

Lạc mất mùa Xuân

Lối hẹn xưa em không về nữa

Nhạt nhòa cỏ úa rêu phong

Mảnh trăng khuya chạm vào nỗi nhớ

Trong vườn đêm khắc khoải đóa hồng

 

Em không về mùa Xuân như lạc mất

Mai dỗi hờn khoe sắc thắm cùng ai

Có khoảnh khắc nghe lòng mình trống trải

Hỏi nàng Xuân đi mãi đến bao giờ?

 

Chút nắng tàn sao ấm nỗi bơ vơ

Ly rượi đâu nóng khi lòng cô quạnh

Dòng sông tình chia đôi thành hai nhánh

Cuốn mùa Xuân phiêu bạt phía trời nào…

 

Xuân đến bên đời

Ngỡ ngàng như giấc chiêm bao

Em về rực rỡ muôn màu sắc hoa

Đất trời ngây ngất giao thoa

Như nhung cỏ mượt lòa xòa ngõ hôn

Tôi nghiêng ngả

                   em xoay tròn

Mùa Xuân ở lại

                   em còn nơi đây

Chiều về lãng đãng tóc mây

Dáng Xuân nhẹ bước vui vầy bên tôi

Em cho tôi phút bồi hồi

Em tôi nhẹ lướt trên đôi sóng tình

Mong đời em mãi bình minh

Xuân về em rót chút tình về tôi.

 

Gợi cảm T’Nưng

Sương khói la đà ngang mặt nước

Mây trời mờ ảo lụa ai giăng

Kơ Tia tung cánh trong sương sớm

Rớt lại dưới hồ nửa vầng trăng

T’Nưng đẹp quá hồ trên núi

Giữa rừng sao lại nước mênh mông

Thuyền câu be bé chờ tôm cá

Ai đó quăng chài vớt ánh trăng

Lành mạnh sương mai thuyền nhẹ lướt

Ta lạc nơi đây chốn tiên cung

Núi lam mờ ảo vờn trong nước

T’Nưng hoài mãi nỗi nhớ nhung.

NGUYỄN KIỀU TÂM

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: