25/08/23 – 09:08
CÓ MỘT ĐIỀU KỲ DIỆU…!
Có một điều cứ cất kỹ trong tim…
Muốn nói ra… mà không sao nói được
Đành giữ im chôn sâu vào ký ức
Để suốt ngày cứ rạo rực nhớ mong…!
Có một điều… thổn thức ở trong lòng
Cứ bâng khuâng và vu vơ… như trốn chạy…
Khi ẩn hiện… lúc lại bay đi mất
Cứ đêm về thao thức mãi không thôi…!
Có một điều tưởng như rất xa xôi…
Nhưng rất gần mà không sao với tới…
Cứ chập chờn như cánh diều vẫy gọi
Với tay vào… lại bay vội nơi nao…!
Có một điều sao mãi cứ chênh chao…
Cứ mơ hồ… và nao nao luyến nhớ
Đôi lúc đau tim tưởng như nghẹn thở
Sợ mơ hồ… ai cướp mất của ta…!
Còn rất nhiều điều chẳng thể nói ra…
Cứ âm thầm trong ta vươn ra mãi…
Chỉ một điều ở trong ta luôn tồn tại
Là mở toang kho báu của tim nàng…!
Thùy Dương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang