26/08/23 – 02:08
BÀN TAY CỦA MẸ
Con đang khóc ngắm bàn tay mẹ
Từng nếp nhăn nhỏ bé khô cằn
Xương bọc da căng từng mạch máu
Vẻ đẹp tuổi xuân hởi búp măng
Theo năm tháng nhọc nhằn cơ cực
Nuôi các con vượt sức của mình
Công dung ngôn hạnh thời con gái
Về làm dâu một sáng bình minh
Vui tràn ngập gia đình hạnh phúc
Bà con đều thán phục nét duyên
Qua biến cố miền Nam giải phóng
Bao hy vọng tan biến muộn phiền
Họ đưa đi vùng kinh tế mới
Phải khai hoang chờ đợi vụ mùa
Thời tem phiếu bán mua trao đổi
Mẹ thân cò lặn lội sớm trưa
Cha cải tạo mẹ vừa gánh vác
Đôi vai gầy mộc mạc yêu thương
Mưa nắng tảo tần ngoài nương rẫy
Mẹ bao dung thư thái khiêm nhường
Mẹ không oán trách thường khuyên nhủ
Con ráng học đừng phụ lòng cha
Thời gian cứ trôi xa mãi mãi
Lưng mẹ còng biểu hiện tuổi già
Hơi ấm bàn tay ta nắm chặt
Trái tim yêu đau thắt dặn lòng
Luôn ghi nhớ thầm mong điều ước
Giấc nghìn thu mẹ bước thong dong.
Sài Gòn thứ bảy 26/8/2023
Nhuận Hà
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang