29/08/23 – 10:08
BIỂN CHIỀU TÍM
Biển chiều tím
giữa trời thu lặng lẽ
Sóng xô bờ
ru nhẹ phía trời xa
Dẫu thời gian
ký ức vẫn chưa nhòa
Biển vẫn hát
khúc tình ca muôn thuở
Biển chiều tím
lắng sâu trong nỗi nhớ
Thăm thẳm buồn
trăn trở phía ngàn khơi
Thuyền xa bờ
hun hút bóng chơi vơi
Để bờ bãi
ru ngàn lời cay đắng
Để ghềnh đá
cũng đau trong thầm lặng
Để cỏ lau
trong nắng héo hon gầy
Để ráng chiều
nhuộm tím phía ngàn mây
Cho sầu muộn
dâng đầy lên mắt biếc
Biển chiều tím
mãi ru hoài tha thiết
Sóng bạc đầu
thương tiếc đến nghìn năm.!
16/9/2021
Lê Sinh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang