04/09/23 – 07:09
PHAN RANG CHIỀU THU
Nắng quê tôi lung linh vàng hoa cúc
Bóng chiều trôi hun hút cuối trời xa
Màu hoa tím cô đơn về cuối hạ
Phan Rang chiều vội vã bóng thu sang
Thương quê hương vạt nắng chẳng dịu dàng
Đường Thống Nhất vẫn rộn ràng hội phố
Dòng sông Dinh mang ngọt ngào nỗi nhớ
In bóng chiều xanh biếc ngỡ mây trôi
Cầu Đạo Long vẫn lặng thầm chờ đợi
Nhớ người đi trong vời vợi yêu thương
Giàn thiên lý ngã đường xưa lỗi hẹn
Xa nhau rồi nghèn nghẹn khúc biệt ly
Nhành hoa giấy thầm thì vui trong gió
Khoe sắc hồng nhè nhẹ chút bâng khuâng
Mùa thu ơi, như bao lần thu đến
Góc giáo đường còn vọng tiếng chuông ngân…
Nguyễn Thành Phước
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang