04/09/23 – 10:09
RÊU PHONG
Một đời thôi đã xanh rêu
Một thân thể cũng về chiều từ lâu
Gió sương phơi trắng mái đầu
Khẳng khiu vệt nắng liu xiêu bóng mình
Ngập chìm trong cõi đa đoan
Nát canh bạc sống lụi tàn bon chen
Bao năm đủ cả sang hèn
Phủi bàn tay trắng thân quèn thế gian
Mời em cạn chén rượu tàn
Đêm bên quán lạnh vỏ vàng chuyện xưa
Cuộc tình nặng trĩu nắng mưa
Giống như dâu bể ta vừa trải qua
Đang gần sao thấy rất xa
Mắt ai đầy những phong ba của đời
Nửa bình rượu sắp tàn vơi
Nửa đôi mắt cũng rã rời về khuya
Đôi bàn tay lắm thương đau
Nghe như quá khứ dâng trào đêm nay
Và rồi trong ngất ngây say
Ta em giã biệt hẹn ngày tìm nhau.
Cam Lâm, 20/3/2023
Nguyễn Thanh Tòng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang