15/12/21 – 01:12
ĐÊM BAN MÊ
Đêm Ban Mê đại ngàn gió lộng
Để hồn ta lạc lõng trời mây
Giọt sương đêm đại ngàn rơi rớt
Cho tình ta vơi bớt nỗi buồn
Trăng vẫn thắm như tình ta đó
Gió ở đây vẫn thổi vô tình
Mây vẫn cười tủm tỉm tình ta
Ôi bất chợt nhớ mối tình si ảo
Của thủa nào có phải là ta
Tình ở đó mà sao xa lạ
Ta ở đây tình cứ hững hờ
Tình là tình ta vẫn là ta
Trăng còn đó mảnh tình nay hết
Tình ta lạc bến, tình dang dở
Gió vẫn bay, gió thổi mây đi
Cho tình ta đó, mãi tình si.
Buôn Mê Thuột, 19 / 05 / 2019
PHAN TRỌNG LAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang