07/09/23 – 09:09
BỨC HỌA ĐỒNG QUÊ
Dân ca truyền tự ngàn đời
Cánh cò lơ lửng, chân trời xa xa
Câu hò vang vọng thiết tha
Truyền cảm, gợi nhớ, mặn mà:
Gái trai
Lời ca cổ đậm bi ai
Thiết tha da diết, vọng hoài
bao năm
Thủa còn dệt vải chăn tằm
Ầu ơ khúc hát con nằm trong nôi
Lời ru thấm đẫm trong tôi
Xao xuyến đa cảm, bồi hồi đắm say
Lớn lên trên mảnh đất này
Luỹ tre bờ suối, trâu cày ruộng nương
Bao điều gần gũi thân thương
Cối xay giã gạo, hũ tương, lạc, mè
Rặng tre mát mẻ trưa hè
Bầy ve rôm rả kéo bè gọi nhau
Nón rơm vắt vẻo lưng trâu
Dăm con sáo sậu bắt sâu trên cành
Sáo diều vi vút trời xanh
Lúa vàng chín rục, tay nhanh gặt về
Trai gái ghánh lúa qua đê
Mồ hôi nhễ nhại, tỷ tê hẹn hò
Trên sông thấp thoáng con đò
Hoàng hôn buông xuống, câu hò dài thêm
Quan họ ai hẹn trăng đêm
Bức tranh tuyệt mỹ – Bên thềm
“Tơ vương”
Tương phùng, “Dã bạn” bốn phương
Mang theo trăm nhớ ngàn thương trong lòng
Ước mong giản dị sáng trong
Câu dân ca mãi “nằm lòng”im tôi
Điệu chèo bay bổng xa xôi
Chầu văn lúng liếng
“Cô Đôi” bồi hồi
Cải lương xúc động chơi vơi
“Xàng Xê” đưa đẩy, một thời vang danh
Câu thơ bay bổng ngọt lành
Đẹp dạ, thanh thản yến oanh một đời
Ai cũng đã trải qua thời
Yêu thương gắn bó với nơi bắt đầu
Nên duyên cũng bởi cau trầu
Nên người cũng bởi công “Mẫu”
công cha!
Vũ Văn Khánh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang