07/09/23 – 09:09
HOÀNG HÔN
Quẩn quanh ngày lại qua ngày
Hoàng hôn buông nắng rụng đầy vườn sau
Thoáng nhìn ánh mắt ai đau
Nghe tim lỗi nhịp mà đầu bạc thêm
Lạ lùng cái thuở tráng niên
Cầu mong chẳng đến ngày đêm vật vờ
Mà nay đâu có đợi chờ
Còn đem gieo hạt dại khờ cho nhau
Ai kia khơi mạch nguồn sâu
Cho trăng gọi sóng trắng màu cát êm?
Ai kia ngày ấy bên thềm
Lướt qua nhau để hai miền tương tư?
Thì đây
dạo khúc ngày xưa
Thì đây
mê khúc mình mơ thấy mình
Người về lộng lẫy bình minh
Người đi nắng rụng quanh mình …
Hoàng hôn!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang