07/09/23 – 05:09
THU SẦU
Mỗi độ thu về lá vàng rơi
Nghe như xao xuyến dạ bồi hồi
Chiều thu lặng ngắm hoàng hôn xuống
Những áng mây trôi tận cuối trời
Thu đến riêng mang bao niềm nhớ
Cho lòng khắc khoải nỗi chơ vơ
Chiều nghiêng lặng lẽ mây đùa gió
Gió cuốn tàn rồi một giấc mơ
Ta tự hỏi lòng thu đến chi
Rồi tàn tất cả chẳng còn gì
Chỉ riêng nỗi nhớ sao da diết
In đậm trong lòng phút phân ly
Âm thầm than thở với cao xanh
Vì đâu chia cắt mối duyên lành
Đành cam tủi phận hồng nhan bạc
Trách sợi tơ hồng quá mong manh
Buộc ràng không chắc nên tan vỡ
Duyên nợ bẽ bàng phải bơ vơ
Thu về se lạnh tình đơn lẽ
Ủ ấm chăn đơn dạ thẫn thờ
Thôi đành về lại chốn xưa
Mặc tình đi sớm về trưa một mình.
07/9/2023
Nguyễn Hoàng Mai
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang