Chùm thơ Xuân – Đoàn Thịnh (Hà Nội)

16/12/21 – 04:12

 

Tác giả Đoàn Thịnh

Tim xuân

 

Ơi nhé, trái tim

Đừng khép cửa

Hãy nâng đón sắc hoa chớm nở

Lộc đầu xuân tinh khôi

Lượm nắng non óng tỏa ngợp trời

Mơn mởn chồi tơ chao gió mới

Chim ủ giọng suốt mùa đông đợi

Kết hòa ngân bao cung bậc xa gần…

 

Nồng nàn một thảm tình xuân

Muôn sắc hương bện dầy nhung nhớ

 

Cả mùa xuân ùa vào tim em mở

Thắm thỏa, dịu lành

Nếu có bóng hình nào ở đó

Em nhỉ Hẳn là anh.

 

 Còn rét

 

Thấy gì trong tê dại

Chân mạ nương tay người

Mầm náu vào giá buốt

Ủ giữ mùa xuân tươi.

 

Cuối chiều còn dò dẫm

Bùn non lạnh cứng lèn

Gió mưa đông que quắt

Như ngàn kim châm lên…

 

Mà đang đầy chợ phiên

Cuối năm khoe đào quất

Ai còn đang sấp mặt

Cấy kịp cho vụ mười.

 

Cuối ngày mai em tôi

Sẽ vội đi sắm tết

Cùng nỗi lo còn rét

Liệu làm sao, cuối đồng…

 

Giọt ngọt ngày xuân

 

Em như lá thắm cành anh

Dù rằng muộn chậm vẫn xanh sắc ngời

Ta như nắng chót tháng mười

Non tơ cuối để cho đời còn tơ

 

Bâng khuâng đắp ủ từng giờ

Mỏi mong như sóng xô bờ sông xuân

Nghe dồn động gấp bước chân

Qua khuya khoắt ta gần dần về nhau

 

Đừng rằng rồi chẳng đến đâu

Chớ là sông lớn nhỏ cầu ngại qua

Yêu thương trao gửi đã là

Nồng nàn em với mặn mà trong anh

 

Ai làm khao khát chẳng đành

Đâu xui say đắm để dành cho nhau

Dù không là phận trầu cau

Cũng sâu thề ước dài lâu mặn nồng

 

Bềnh bồng mây nõn như bông

Anh cài lên đó đóa hồng tặng em

Nắng non quyện với gió mềm

Thành bao giọt ngọt êm đềm ngày xuân.

 

Ảnh minh hoạ: Interner

Ngày xuân rước kiệu

 

Thùng thùng trống hội đình làng

Linh thiêng rước kiệu thiếp vàng sơn son

Tinh hoa xưa mãi mãi còn

Rưng rưng qua cánh tay đòn truyền vai

 

Xuân vui tháng rộng ngày dài

Thiện tâm gọi khắp trong ngoài hưởng chung

Cờ hoa phấp phới cả vùng

Gióng lời thiên cổ hào hùng cha ông

 

Núi phía tây, biển đằng đông

Hịch truyền non nước tiên rồng xa vang…

Từ trong văn tế Hoàng làng

Mỗi sinh linh mỗi rỡ ràng hồn thiêng

 

Kề nhau nâng kiệu vàng lên

Rước non sông mãi vững bền trên vai.

 

 Xuân nào, Xuân ai

 

Rét thưa đầu những ngày xuân

Nắng chưa đủ cho lạnh loãng

Lá bay cuối chiều chạng vạng

Mùa vui dư rỗi nói cười

 

Khói hương đền thơm ngút ngát

Thiêng lan nhạc xướng giá chầu

Ấp tay ủ lời cầu lạy

Mong đầy nào đâu, những đâu…

 

Ai còn khó tan nỗi đau

Kia thừa muốn đem chia sớt

Tinh sương chớm ngày mồng một

Mặt hoa cứ khắp phận người

 

Xuân mau như thoảng đoạn đời

Người yêu người sao vẫn chậm

Dọn rửa mấy đi vấy lấm

Nguôi bao sầm sập bão lòng?

 

Cùng người nín nở từ đông

Hoa cũng mong làm xuân tới

Tỏa môt mùa hương thơm đợi

Xuân sẽ xuân nào, xuân ai.

ĐOÀN THỊNH

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: