08/09/23 – 01:09
NỖI LÒNG MẸ MONG
Lâu lắm rồi con chẳng trở về thăm
Để mưa nắng tháng năm bào tóc mẹ
Con mãi miết cuốn theo dòng dâu bể
Cứ chiều chiều mắt mẹ hướng xa xôi
Lâu lắm rồi con chẳng gọi mẹ ơi
Để thương nhớ khoảng trời chia hai nửa
Chiều nay gió ghé ngang qua bậu cửa
Tóc trắng bay giọt ứa rụng dầm dề
Kể từ ngày con cách biệt sơn khê
Đông tê tái chiều quê lòng mẹ thắt
Miền đất hứa tháng ngày con phiêu bạt
Chốn quê nhà phờ phạt mái nhà xưa
Chuối chín muồi trong gió khẽ đong đưa
Đèn dầu cạn gió lùa đêm hiu hắt
Bên song cửa ánh sao khuya mờ nhạt
Con chưa về từng vạt nhớ dày thêm
Lâu lắm rồi một bóng mẹ đêm đêm
Nghiêng gối chiếc ướt lem cơn mơ ngủ
Sân rêu phủ nhớ con miền viễn xứ
Chiều trông chiều lối cũ nhuốm màu sương
Nghe sau vườn tiếng cuốc khóc đau thương
Con ơi hãy về thường xuyên thăm mẹ
Đời quán trọ tuổi già như bóng xế
Nắng tắt dần cứ thế trượt về đêm
Lỡ mai kia chiếc lá bỗng rơi thềm
Con làm sao để thêm lần gặp lại?
Miền sương khói bóng mẹ hiền xa mãi
Đừng để lòng tê tái chữ: “giá như”…!
Cỏ Ba Lá
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang