08/09/23 – 02:09
MẢNH TRĂNG SẦU!
Mảnh trăng sầu em hỏi nghĩa là chi?
Làm anh phải nghĩ suy nhiều lắm đó!
Ánh trăng kia từng in trên lối nhỏ.
Đưa nhau về anh đã ngỏ lời thương
Mảnh trăng sầu có bao chuyện vấn vương
Đêm ba mươi ra đường em có thấy
Chùm sao non trên trời như run rẩy
Khác rất nhiều rằm tháng Bảy em ơi
Mảnh trăng sầu bóng ngả đã rụng rơi
Trên đôi mắt của người trai chiến tuyến
Trên đôi má rám hồng người dân biển
Trên môi ai vừa thổi nến một mình
Mảnh trăng sầu luôn tỏa sáng lung linh
Khi ta biết gởi hồn mình trong đó
Tiếng yêu thương, tiếng dịu hiền chưa rõ
Nắm bàn tay ta bày tỏ nhiều hơn
Mảnh trăng sầu nào ai biết nguồn cơn
Chỉ đôi lúc giận hờn thường như thế
Trăng sầu ơi: Bạn dường như rất tệ
Để người đời thường hay kể về nhau
Mảnh trăng sầu làm bao kẻ đớn đau
Rồi ai oán, than úa nhàu tan vỡ
Trăng sầu ơi, vui lên đừng nức nở
Bình minh sang, sẽ rực rỡ nắng vàng.
Lê Đức
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang