09/09/23 – 07:09
ĐÁNG TRÁCH
Bốn tám năm rồi ta lại gặp nhau
Chuyện tình cũ đã bay màu héo lụi
Khi tình yêu không cùng chung một lối
Nhịp đập tim bời rối chẳng giao hoà
Anh tiếc rằng đã ngưỡng mộ bông hoa
Lại thất vọng tim không cùng hoà nhịp
Để tình ta hân hoan mà bước tiếp
Cùng bên nhau giữ trọn kiếp chung tình
Khi lên tàu trốn chạy vẫn chông chênh
Để lại hoa một mình cho ong bướm
Tạo cho em một khoảng trời bay lượn
Nhiểu thời gian để nhuộm cánh thêm hồng
Hoa chuyển màu vào đúng dịp lấy chồng
Lên xe hoa mà lòng còn vương vấn
Để chủ nhân thấp thỏm và hờn giận
Tựa như đang lấn cấn chuyện duyên tình
Mấy năm sau lọ hoa bỗng vỡ bình
Chủ bông hoa vô tình hay hữu ý
Đã chia tay một nhân tình tri kỉ
Hoa nhạt màu và nõn nhụy tàn phai
Nhớ khi xưa duyên ta chẳng an bài
Duyên mới bén – nợ một hai chẳng có
Đâu phải đến bây giờ ta mới rõ
Đời hắt hiu như ngọn gió trưa hè
Gặp lại em lòng dạ anh tái tê
Được tin em đã về quê ở ẩn
Giá khi xưa anh không hờn không giận
Chắc giờ đây hạnh phủc vấn quanh mình.
08/9/2023
Lê Hữu Phúc
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang