09/09/23 – 07:09
ĐẰNG SAU NỤ CƯỜI
Ai cũng bảo Nhuận Hà vui tính
Rất đời thường chẳng nịnh nọt ai
Nhìn trông có vẻ khôi hài
Nụ cười như ánh ban mai rạng ngời
Tôi rất thích dạo chơi facebook
Khi rơi vào ngõ cụt mới hay
Tim yêu luống những đọa đày
Nơi miền ảo thực đắm say nhiều nàng
Ta vẫn biết dở dang tình khúc
Bởi ai dò trong đục nông sâu
Lời yêu gió thoảng qua cầu
Hẹn thề chung thủy nào đâu ngỡ ngàng
Ta đứng lặng mênh mang gợi nhớ
Mùa thu đi duyên nợ không thành
Nụ cười sau một bức tranh
Dấu than chấm hỏi sao đành bỏ rơi
Ngẫm thấu hiểu cuộc đời nhân thế
Mãi dặn lòng thôi kệ người ta
Từ bi hỷ xả ấy mà
Tâm hồn thư thả ngân nga bốn mùa
Đừng cố chấp hơn thua bản ngã
Ta mỉm cười thưa dạ câu chào
Với nàng thỏ thẻ lời trao
Đêm trung thu tới gửi vào vườn yêu
Lúc trống vắng mới nhiều ý tưởng
Nợ ân tình vay mượn trần gian
Cuộc vui nào cũng phải tàn
Mỉm cười trong dạ ruột gan rối bời.
Sài Gòn chiều thứ sáu 08/09/2023
Nhuận Hà
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang