09/09/23 – 10:09
NGƯỜI ĐÀN BÀ GIẤU CHÂN VÀO TRONG CÁT
Người đàn bà giấu chân vào trong cát
Lời thì thầm bỏng rát
Mơ một ngày qua mau,
Người đàn bà nén muôn vạn niềm đau
Oằn cong đôi quang gánh
Thói đời chưa thôi đỏng đảnh
Mang niềm vui đi rồi.
Người đàn bà mơ tiếng khóc vành nôi
Mơ một lần chuyển dạ
Cõi tình xanh xao quá!
Hương xuân quá nửa ,cuộc chơi tàn.
Người đàn bà e thẹn vết thời gian
Giấu buồn nơi khóe mắt
Biết bao lần siết chặt
Đôi bàn tay vào nhau.
Người đàn bà chôn kín mộng trầu cau
Lầm lũi đời vô vọng
Ngoài kia những con sóng bạc đầu bất tận
Cuốn tình yêu đi rồi!
Tia nắng cuối ngày run run khóe môi
Vệt mồ hôi hằn trên lưng bạc mốc
Người đàn bà bật khóc
Âm vang vào mênh mông.
Người đàn bà hóa đá một dòng sông
Giấu đêm vào trong tóc
Phận đời nhiều tất bật
Kiếp người rồi cũng qua…
28/10/2018
Nguyễn Thanh Trúc
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang