09/09/23 – 11:09
GIAO MÙA TÌNH KHÚC SẦU VƯƠNG
Trong sâu thẳm
một chiều đông thấy lạnh
Khúc giao mùa
thêm khắc khoảnh hồn ta
Nghe u buồn
tiếng dế dại hiêng nhà
Tôi bỗng nhớ
xao lòng mà tê tái
Đông về gió
se buốt tim ngây dại
Cây ngả nghiêng
làm rơi vãi tứ bề
Tâm tư tôi
cạn kiệt cõi đê mê
Rằng ai đó
sao không hề đoái thoại
Tiếng gió hú
níu màng đêm khắc khoải
Gió sang mùa
phủ mãi đám mây thưa
Rồi lỏi len
tình vương trải cứ thừa
Thu có lẽ
như chưa lần luyến nhớ
Miền viễn xứ
mây mù đã tan vỡ
Nỗi đắng cay
mà duyên nợ cõi trần
Để bây giờ
thêm hờ hững phân vân
Mưa tí tách
như bao lần đông trước
Đêm trăn trở
nhưng không sao ngủ được
Mai này đây
câu hẹn ước rẽ chia hai
Khúc giao mùa
trong một phút thở dài
Rồi dĩ vãng
sẽ phôi phai năm tháng.
Nguyễn Thúy Mỹ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang