09/09/23 – 02:09
SƯƠNG ĐÊM
Thu đến vội, sững sờ theo gió thoảng
Ngày hè tàn tiếp tục nối đuôi nhau
Ai vội vã ngẩn ngơ trên triền vắng
Bao lời thơ chấp chới chẳng thành câu
Tiếng chuông vọng vào sương đêm tĩnh mịch
Lũ ve sầu không xé nổi thân cây
Phố bụi bặm giờ bớt đi nặng trịch
Kiếp người trôi, ai hiểu được mai này
Có những chiều ngồi lặng thinh với gió
Thấy bìm bịp trườn qua bờ tre vắng
Đi đâu rồi! Trôi dạt ở phương nào
Hay xuôi ngược phía chân trời phiêu lảng
Có những tối canh khuya không ngủ được
Bao nỗi niềm được giấu kín đêm dài
Một ngày mới mặt trời lên rất khác
Giọt sương đêm cũng nguyên vẹn trên cây…
Đặng Thành Long
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang