09/09/23 – 05:09
BẾN VÀ THUYỀN
Bến neo thuyền chiều xưa lá rụng
Người bên ta lúng túng lời thương
Chạnh lòng quyến luyến tơ vương
Đâu đây còn vẳng tiếng dường nỉ non
Đời dâu bể lòng son hiện tại
Bến neo thuyền níu mãi thời gian
Lời yêu thương nhớ vô vàn
Như trời biển rộng non ngàn duyên căn
Tra ký ức tần ngần nuối tiếc
Mới buổi đầu chưa biết mộng mơ
Đâu hay né được bất ngờ
Tình yêu hé mở tim khờ nhịp rung
Tìm đâu thấy người chung thuyền ấy
Về bến nay chỉ thấy dòng sông
Mung lung con nước lớn ròng
Xuôi về biển cả nỗi lòng sầu dâng
Mùa thay lá hoa không muốn nở
Gió đổi chiều sao lỡ rung cây
Đành rằng mới chớm heo may
Thuyền đây bến đấy người nay đâu rồi
Tình chợt đến xa vời ai biết
Duyên chưa nồng nghĩ thiệt thòi mang
Dập dềnh sóng vỗ đò ngang
Dằn lòng hỏi bến mơ màng được chăng?
Hồ Chí Minh, 24/3/2023
Phạm Tiến Dũng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang