18/09/23 – 09:09
XUÂN VỀ TRÊN CAO NGUYÊN
Xuân đã về trên đồi núi Cao nguyên
Vùng đất đỏ, một miền thơ tình ái
Sương bung lụa, mây giăng thành từng dải
Góp câu vần gom lại áng văn chương…
Xuân đã về trên khắp cả phố phường
Vùng làng bản thân thương đều len lỏi
Thổi rực bếp cơm lam đầy muôn lối
Ché kê rừng say thổi điệu tơ rưng
Xuân đã về đôi trai gái vui mừng
Lướt fây hẹn… cặp yêu. Cưng khôn tả!
Môi e ấp nụ hôn đầu… mới lạ
Bỡi tiết trời… rét giục giã nàng… bân
Xuân đã về, xuân trải khắp xa gần
Mai đào nở tình thương thân gắn kết
Đêm lễ hội… lòng thủy chung luôn dệt
Đất nước tươi xanh. Mùa Tết ân hồng…
MÙA ĐÔNG TRÊN TÂY NGUYÊN
Mời em về cùng rừng núi Tây Nguyên
Vùng đất đỏ, một miền thơ tình ái
Mùa nước lũ sông Đăk Bla một dãi
Chảy về tây ngoắc ngoải lượn mây trời
Mời em về thả ánh mắt mù khơi
Ngọc Linh núi ghi tên thời oanh liệt
Bao sóng gió vẫn hiên ngang sử viết
Nguồn Pô cô trinh tiết vẫn vẹn dòng
Mời em về ngoảnh lại phía triền đông
Măng đen sáng lửa hồng đêm lễ hội
Thác Pa Sỹ oai phong đang quyện khói
Khoảng trời riêng dòng dõi đức anh hùng
Mời em về ngưỡng mộ Maria
Người ban lộc trẻ già đều quý mến
Linh tượng đá truyền thương yêu rung chuyển
Khắp mọi miền nức tiếng Mẹ Măng Đen
Mời em về khi rừng núi lên đèn
Mùa đông đến tiếng cồng chen lễ hội
Nhà thờ gỗ bao điều như muốn nói
Trải tình thương đi khắp mọi nẻo đường
Mùa đông về ta ủ chút yêu thương
Sau khe liếp bên màn sương cụm núi
Dã quỳ nở hoàng hôn, mùa đến vội…
Tiếng tơ lòng theo gió thổi miên man…
Em hãy về… anh quá giang
Đêm ống cơm nứa, thiên đàng… cầu treo…
GÓC TRỜI BÌNH ĐỊNH QUÊ TÔI
Em có về miền biển với anh không!
Nơi Gềnh Ráng bềnh bồng vừng mây trắng
Nơi sóng gió ru thi nhân bờ lặng
Mặc Tử đây chàng thương đắng một đời hoa
Em có về nơi ngọn núi Tiên Sa
Ngắm Thị Nại mượt mà như dãi lụa
Bên Eo Gió lưng chừng con sóng bủa
Bãi Trứng âm thầm một thuở Mộng Cầm qua
Em có về ghé tháp cổ Chăm Pa
Tên Bánh Ít hiền hoà nghe thơ mộng
Miền đặc sản nem chua tình bay bổng
Chợ Huyện! Lòng… khoảng trống bỗng đầy vơi…
Em có về dạo bước trên Cầu Đôi
Vị mặn muối thắm một đời thi sĩ
Gío Nồm thổi câu thơ nhiều mỹ vị
Viết chuyện tình Hàn sĩ bán trăng xa…
Em hãy về chắp cánh bản tình ca
Mua lại mảnh trăng ngà Mạc Tử bán
Tô đất nước thêm ngàn đời xán lạn !
Góp một phần trang điểm áng thơ xưa…
QUÁN TRỌ TRẦN GIAN
Tâm chấp TRƯỚC tự mình chiêu khổ
Hoát lòng thì liễu ngộ TIÊN phong
Ngày đêm TÌM xét cõi lòng
Quán Âm kiếm LẠI chữ không trong đầu
Đó mới CHÍNH là câu thần chú
Giúp Tâm MÌNH làm chủ bản thân
LUÂN xa điều mở khi cần
HỒI đầu thị ngạn biệt phân tỏ tường
Thuần phục SÁU thằng cương không thuận*
Hướng nó vào NẺO chuẩn Kinh khai
Cho VÔ trong Bát quái đài
Hàng yêu phục Tánh MINH khai trước Toà **
Chơn như vốn KHÔNG, mà có đó
Nhị nguyên CÒN nữa chỗ vô minh ***
TRƯỚC TIÊN TÌM LẠI CHÍNH MÌNH
LUÂN HỒI SÁU NẺO, VÔ MINH KHÔNG CÒN.
*Lục Dục
** Tòa án lương tâm hay tòa Bạch Ngọc Kinh
*** Nhị nguyên: chưa hoàn thiện chỉnh chu (thuần dương)
HOÀNG CHIỀU
(Song thanh)
Hương loang đến tím cả trời chiều
Cảnh thảo người tình hóng gió phiêu
Núi biếc trùng trùng nhô vẻ cảm
Mây xanh bãng lãng gợn màu điều
Tràn đầy những chuỗi âm thương thiết
Đọng lại ngàn lần sắc nhớ yêu
Giữa cõi đời trần say mộng điệp
Mơn man thủ thỉ quyện hoàng chiều.
Nguyễn Đăng Tân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang