15/09/23 – 09:09
KHÚC CHIỀU
Có những chiều ngồi lặng nghe gió hát
Tiếng chim muôn hòa nhạc khúc núi rừng
Cánh hoa lan rung rinh như chào mừng
Người từ phương xa về đây hội ngộ…
Có những chiều nghe gió hát lời nhớ
Hoàng hôn buông vội vã phía sau đồi
Giọt ngâu nào vừa khẽ chạm mắt môi
Gió nhớ ai tấu lên thành khúc nhạc…
Có những chiều nghe lời buồn man mác
Giọt sương rơi lạnh trọn ướt vai gầy
Cánh lan rừng vùi trong giấc ngủ say
Nụ cười ai có còn trong nắng sớm…
Mắt chợt cay cay… bạc tóc vội chớm
Lẳng lặng đời nghe gió hát trùng khơi!
TUỔI NÀO CHO EM!
Em về đâu giữa dòng người xuôi ngược
Bước chân nào cũng vội vã đi qua
Hết bình minh trời buông ánh chiều tà
Gió hờ hững làm rã rời cánh phượng…
Mưa chiều đã tạnh… Tay nhặt mùa thương
Năm tháng trôi mắt buồn trong kỷ niệm
Lắng lòng lại để nghe phút êm dịu
Về đâu em hỡi áo trắng về đâu…
Nhìn cánh phượng rơi mắt lệ nhạt nhòa
Vạt nắng vấn vương gọi chiều xa vắng
Mùa thi qua sân trường còn ươm nắng
Ngẩn ngơ nhìn vội vã bước chân xa…
Cánh phượng rơi… ai thương tuổi ngọc ngà?!
Lòng hờn không? Sao lã chã dòng ngâu
Áo trắng ơi em hỡi đi về đâu
Nhìn ánh chiều rơi mắt buồn thương kỷ niệm.
BÓNG HOÀNG HÔN
Chợt một ngày hoa trắng cài trên áo
Lời ru nào vụn vỡ lúc chiều buông
Lá vàng rơi… rơi phủ xuống ngày buồn
Đôi mắt ấy lệ tuôn hoài năm tháng…
Con vẫn đi tìm loài hoa lan trắng
Để nhớ thương! Thương nhớ suốt cuộc đời
Ở đâu đó xa xôi một khoảng trời
Loài hoa ấy in đậm hoài trong tim nhớ…
Đôi mắt đó giống ba hay giống mẹ?
Nghe như lời sâu thẳm đang tìm về
À ơi… ru buồn lạc giữa bến mê
Bên hiên vắng gió nhớ ai mà than thở…
Dường như… dường như có dòng lệ rơi
Khóc loài hoa ấy xa xôi phương nào
Năm tháng trôi thời gian dẫu nhạt màu
Tìm trong dĩ vãng con nhớ hoài ngày thơ…
Ai thương đời! Ai xót xa đời mẹ
Mỗi hoàng hôn về lặng lẽ… hoàng hôn!
THỜI GIAN ƠI XIN DỪNG LẠI
Cũng có thể bên trời màu thương nhớ
Đôi mắt nào lệ vò võ đợi mong
Đêm từng đêm ôm thương nhớ trong lòng
Bỗng chiều nay… vấn vương hoài dĩ vãng…
Rồi một ngày… như mây trôi lãng đãng
Tâm hồn ta hóa vệt nắng chiều rơi
Đừng khóc nữa buông quá khứ xa vời
Xóa niềm đau mà cười thôi nước mắt…
Cũng có thể quên thu buồn hiu hắt
Miệng mỉm cười chẳng còn se sắt lòng đau
Chuyện ngày xưa chuyện chiếc lá úa màu
Đêm cầu nguyện ngàn sau bình yên nhé…
Vẫn khát khao phút giây hoài vui vẻ
Hoài niệm xưa… để khắc đậm bên đời
Nhắm mắt lại! Nhớ xa xăm khoảng trời
Từng tiếng vọng vỗ về từng tiếng vọng.
VU LAN BUỒN
Thêm mùa Vu lan nữa mẹ ơi
Lặng bên song cửa nhớ mong người
Gió khuya than thở nghe não dạ
Lành lạnh vai gầy thấm giọt rơi…
Có phải mẹ về nằm bên gối
Thoáng trong sương mờ bóng phai phôi
Mắt ai thờ thẫn trong canh vắng
Giấc mộng đêm về… mộng chơi vơi
Đã bao thu… mẹ ơi có nhớ
Tựa bên song cửa đếm bơ vơ
Nhòa nhạt dòng ngâu rơi năm tháng
Lặng lẽ đêm về gọi giấc mơ…
Một lần thôi! Chỉ một lần mơ
Chiều thu lá đổ mắt lệ chờ
Mẹ! Đêm nay về với con nhé
Ru trọn giấc nồng thỏa ước mơ
Gió nhớ ai gió hờn than thở
Lệ nhớ người lệ hóa bơ vơ…
Trần Kim Định
- Trần Kim Định
- Quê quán: Xã Tân Tiến, Huyện Đầm Dơi, Tỉnh Cà Mau
- Giới tính: Nữ
- Nghề nghiệp: Thợ may
Cam kết: Tác phẩm tham gia bình chọn thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang