19/09/23 – 08:09
HỒNG TRẦN MỘNG
Hồng trần đó thênh thang một cõi
Khúc tiêu du réo gọi niềm thương
Tơ lòng mãi cứ vấn vương
Màn đêm phủ xuống canh trường sầu lay
Tơ duyên nối mong ngày kết bện
Bỗng thuyền kia rời bến quay đi
Mắt buồn lệ ngấn bờ mi
Điểm sương sợi tóc ôm ghì lòng đau
Thu phảng phất một màu ly biệt
Gặp nhau chi luyến tiếc mình ơi
Để rồi mang khổ trọn đời
Vùi trong dĩ vãng ôm lơi câu nguyền
Hồng nhan phận tơ duyên chưa dứt
Đợi chờ người nơi ngực tim đau
Gió lay gãy cánh hoa nhàu
Mây xanh bỗng cuốn về mau phương nào
Cây đa Cuội khát khao ánh nguyệt
Chị Hằng ngân khúc tuyệt tình thơ
Sao giờ tình vẫn bơ vơ
Quỳnh hoa ngóng đợi trăng mờ đầu non
Hoàng tuyền lộ mỏi mòn chân bước
Hương hoa nào bay ngược qua song
Cõi trần một giấc mơ hồng
Thiên thu muôn dãi tình nồng hoài mang.
Quảng Ngãi, 17/9/2023
Mai Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang