19/09/23 – 03:09
BUỒN TÀN THU
Ta nâng ly chúc mừng em hạnh phúc
Nhưng đau thầm nỗi đau tự ngày xưa
Có một cơn đau chợt đến, như vừa
Khe khẽ chạm trái tim đang bệnh hoạn…
Có những niềm vui mượn vay hữu hạn
Giả tạm thôi, mà nợ đến vô cùng
Đơn giản vì tha thứ để bao dung,
Người đã chết hay là ta đã chết…
Vẫn mỉm cười cả khi đời thấm mệt,
Nên cứ buồn mỗi khi nghĩ về em
– Nhớ ngày xa tóc mượt môi mềm
Lời khấn nguyện duyên tình như mộng mị…
Vạn niên lỗi một phút giây chồng – vợ
Nhân duyên gì sao cứ mãi chênh vênh?
Cuốn lịch nào an ủi được thời gian,
Tội bao kẻ chắp tay cầu sám hối…
Buồn em ạ, ngày buồn ta sống lại
Buổi cuối thu, đông đã đến thật gần
Em vẫn còn ngái ngủ giữa phân vân
Đông lạnh giá khi thu tàn bất chợt…
Buồn chớm đông, Dalat thêm giá lạnh
Thương cơn mưa rớt lại cuối mùa ngâu
Ta nâng ly trút cạn những ưu sầu
– Tạ ơn thánh – nỗi buồn không giới hạn…!!
Dalat chiều 19/9/2022
Võ Hồng Hải
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang