20/09/23 – 04:09
VẮNG EM
Vắng em con sáo trên cành không tiếng hót
Cây bạch đàn ủ rũ trước thềm xuân
Gian phòng nhỏ sao mà vắng lạ
Vạn vật im lìm như một bóng ma!
Vắng em bầu trời như không có nắng
Gió ngừng thổi và mây sẽ ngừng trôi
Hoa trên cành không nở thêm ủ rũ
Những gì sao đêm lạc lối lâu rồi!
Vắng em con phố nhỏ buồn tênh
Tia nắng mặt trời đang héo hắt
Con sông nhỏ nước ròng buồn xơ xác
Bầu trời xanh bỗng hóa cơn mưa.
Em về nơi đó bốn mùa hoa có nở,
Phố có đông người rộn nhịp giữa mùa xuân,
Sông có xanh con đò cặp bến,
Hay dòng nước buồn thiu hoang vắng tiêu điều!
Vắng em lòng anh như tê dại
Tay đan tay hồi tưởng thuở còn nhau
Còn khóe mắt nụ cười bờ môi luyến ái
Lúc anh trút hết linh hồn vào em.
Vắng em anh hóa hạt mưa khô!
DÁNG THỦY CHUNG
Ta khắc tên em vào tượng đá
Sợ năm hai ngàn hiện tượng xảy ra
EN – NI – NO hay LA – NI – NA bão táp
Cuốn phăng đi rồi anh tìm sao ra.
Ta khắc tên em vào vũ trụ
Thời gian mưa gió sẽ gỉ mòn
Ta khắc tên em vào lòng phố
Mọi người ghen ghét nét môi son.
Thôi thôi đành về lại phòng con
Ta khắc tên em vào dòng máu
Chảy vào tim nặng nợ ân tình
Trăm năm sau chúng mình bên nhau mãi mãi.
BÓNG ĐÁ TÌNH YÊU
Em đứng bên đời anh
Cổ động viên cuồng nhiệt
Cú sút anh rất tuyệt
Trái bóng tròn lăn nhanh.
Quả banh căng vô góc
Một số nửa người khóc
Một số nửa người cười
Anh ghi bàn tuyệt vời.
Vẫn có em bên đời
Làm anh tăng sức mạnh
Đời anh bớt cô quạnh
Em luôn luôn tươi cười.
Em xin làm quả bóng
Còn tiền đạo chân anh
Hai bên tranh quyết liệt
Em lao vô khung thành.
Dù cuối đất cùng trời
Dù năm châu bốn bể
Âu, Á, Phi, Mỹ, Úc
Em bên anh không rời.
Trời sinh anh thủ môn
Mệnh danh em quả bóng
Còi trọng tài vang vọng
Tay anh ôm bóng tròn.
HẠ VỀ
Hạ về con gái se se nước mắt
Quy ước muôn đời của mẫu số chung
Hồn nhiên con trai cười nói lung tung
Dẫu bút phê ngày mai sẽ thi lại.
Con gái thì vươn mắt nai khờ dại
ẨN chứa phương trình đẳng thức lập phương
Hàm số ẩn bọn con trai phải đương
Và đi tìm mãi số trung bình cộng.
Hạ về con trai thường ưa nói ngọng
Và vu vơ cao giọng hát nhạc tình
Như lời tự thú trước lúc bình minh
Tóc dài xinh yêu mà không dám nói.
Hạ về con gái thường ưa nói dối
Để mày râu trồng lắm lắm cây si
Nắng mưa, mưa nắng chẳng có định kỳ
Tuổi thơ đi qua không bao giờ trở lại.
SAO EM KHÔNG VỀ?
Sao em không về thăm lại làng quê?
Đường quê đón rước bàn chân em bước
Ríu rít bờ tre từng đàn én gọi
Thuở còn thơ chân sáo đến trường.
Sao em không về thăm lại hàng cau
Sân trước ao sau có ngõ lối vào
Có hàng dâm bụp vây quanh ngõ
Cây khế sau vườn gió khẽ đu đưa.
Sau em không về bước chân qua bờ ruộng nhỏ
Thăm hàng thanh long chín đỏ trên cây
Thăm đàn em nhỏ tíu tít bên song cửa
Chân sáo mừng em sắp sửa sẽ về.
Sao em không về thăm lại nái tranh xưa?
Giờ xiêu vẹo như cây già sắp ngã
Bạn bè em đó người mong, người nhớ
Ngóng trông em quay gót trở về.
Sao em không về thăm lại người anh?
Bao nhiêu thương nhớ vấn vương đợi chờ
Em về ghi trọn vần thơ
Vần thơ thương nhớ đôi bờ yêu thương.
PHỐ NHỎ TẦM VU
Có một lúc cầu Hoang gãy nhịp
Ta trộm nhìn lòng xót xa thêm
Duyên cớ gì đâu nhịp cầu đỗ?
Hết trông nhau hết cả đợi chờ.
Thuyền tách bến, thuyền đang xa xứ
Xa người thương phố nhỏ Tầm Vu
Em bỏ lại mùa thanh long chín
Bỏ cả mùa dưa hấu Long Trì.
Phố nhỏ chiều nay lắm mưa bay
Ta nhớ người xưa hết đêm lại ngày
Con đường cũ mình ta đếm bước
Thị trấn buồn phố nhỏ Tầm Vu.
Ru con bên chồng em có nhớ?
Câu hát ngày xưa mẹ đã ru:
“Đàn kêu tích tịch tình tang
Ai đem công chúa lên thang mà về
Mà về tới chợ Tầm Vu
Mua một cây cù che nắng che mưa”.
AO HOANG TÌNH YÊU
(Tặng hai bạn KHANH – NA)
Ao hoang cái thuở quen biết nhau
Vân vê vạt áo nghiêng trúc đào
Gió chiều bẽn lẽn lục bình tím
Mắt Na ươn ướt đẹp biết bao.
Ao hoang cái thuở ta tập yêu
Thức suốt đêm thâu nhớ nhung nhiều
Điếu thuốc trên tay cháy dần hết
Mắt Na ươn ướt mộng cô liêu.
Ao hoang cái thuở ta yêu nhau
Sân trường Sư phạm bén duyên đầu *
Hoa phượng đầu mùa hồng trang vở
Mắt Na ươn ươn ướt yêu đắm sâu.
Ao hoang lấp kín lầu xây cao
Cửa nhà san xát người xôn xao
Rối từ dạo ấy ta không gặp
Mắt Na ươn ướt bước qua cầu.
Vác nặng tình em trên đôi vai
Rong ruổi đời trai vẫn miệt mài
Phấn trắng, áo trắng, đôi tay trắng
Vòng quay cuộc đời tay trắng tay.
Ta nhớ thương về ao hoang xưa
Sân trường Sư phạm nhạt nắng mưa
Xác phượng hồng hờn đôi mắt biếc
Mắt Na ươn ướt vọng đêm mưa.
Na hỡi! Bây giờ em ở đâu,
Làm sao ta nhận được tin nhau?
Chồng con em có tròn hạnh phúc!
Riêng anh nhớ mãi mộng ban đầu.
CẦU THỦ SỐ
Ngôi sao Công Phượng số mười (10)
Lại thêm Văn Đức hai mươi thật tài (20)
Biệt danh Duy Mạnh không hai (02)
Còn số mười bảy Tấn Tài đẹp nha (17)
Ngọc Hải mang số không ba (03)
Thành Chung hai mốt (21), Lâm Nga hai ba (23)
Xuân Trường không sáu đẹp là (06)
Văn Hoàng không chín (09) hai hai Tiến Linh (22)
Mười tám là số Đức Chinh (18)
Mười ba Tuấn Mạnh đậm tình trên sân (13)
Đức Huy cài số mười lăm (15)
Mười chín Quang Hải siêu sao đa tài (19)
Hồng Duy biển số mười hai (12)
Minh Vương mười bốn đua tài sớm hôm (14)
Không một người nhện Thủ Môn (01)
Điệp viên không bảy xưng tôn Huy Hoàng (07)
Văn Đại mười một mến thương (11)
Tiến Dũng không bốn vấn vương tự trào (04)
Mười sáu Hùng Dũng anh hào (16)
Không năm Văn Hậu hàng rào cam banh (05).
Phạm Quang Tuấn
- Phạm Quang Tuấn
- Sinh ngày 08/12/1968
- Quê quán: Long An
- Giới tính: Nam
- Nghề nghiệp: Nông dân
- Địa chỉ: Long An
Cam kết: Tác phẩm tham gia bình chọn thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang