22/09/23 – 08:09
DÁNG MẸ
Ai đem nắng rát vào chiều
Soi nghiêng bóng mẹ dáng siêu lưng còng
Hạt lúa chín lưỡi liềm cong
Đôi tay vun vén mẹ mong no đầy.
Tháng năm nặng trĩu vai gầy
Oằn lưng mẹ gánh chân mây cuối trời
Nắng vàng bỏng rát áo tơi
Mồ hôi đổ xuống lúa thời lớn lên.
Một đời chân cứng đá mềm
Lặn lội hôm sớm tay thêm chai sần
Nắng mưa bão táp xoay vần
Mẹ ôm trọn hết đồng gần đồng xa.
Con lớn lên trong nếp nhà
Yêu thương vun vén bao la tình người
Tảo tần hôm sớm một đời
Buông tay ruộng cạn mẹ thời ruộng sâu.
Mẹ về ướt đẫm áo nâu
Chân lem bùn đất bạc màu thời gian
Bát cơm con mồ hôi chan
Chắt trong dáng mẹ in ngang lưng trời.
HƯƠNG THU
Tiếng thu vọng trong gió
Lao xao lá trút cành
Mặt hồ xanh yên ả
Xao xuyến cả mùa sang.
Cơn mưa gọi ngâu tới
Sùi sụt những khô cằn
Na tròn xoe mở mắt
Hương thu đậu mi xinh.
Hân hoan trong nắng sớm
Ríu rít nơi hiên nhà
Cỏ hoa bừng tỉnh giấc
Giật mình, ồ thu sang.
Mặt trời choàng khăn mỏng
Say sưa giấc nồng nàn
Ngày muộn màng thắp lửa
Thu đến thật dịu êm.
Thoảng thoảng hương cốm mới
Ngọt ngào vị yêu thương
Hòa quện trong gió thoảng
Nồng nàn và vấn vương.
GIẤC MƠ QUÊ
Lãng đãng chân phiêu trên lối về
Xào xạc gió gọi tỉnh cơn mê
Ngụp lặn dòng đời chao chát nhớ
Bâng khuâng lưu luyến giấc mơ quê.
Trời thu trong vắt nắng hong vàng
Lá khẽ cựa mình ồ thu sang
Có ai thương nhớ mùa năm cũ
Heo may dẫn lối thỏa mơ màng.
Triền đê còn đó dấu chân xưa
Cố nhân ơi hỡi như mới vừa
Cong vênh ký ức một trời nhớ
Vi vu dạo khúc giấc mơ trưa.
Vịn chặt hồn thu bước theo về
Chập chờn quên nhớ ngày thỏa thê
Sáo diều bay bổng hồn lơ đãng
Lưng trâu nghểu nghến thả lời thề.
Vạn nẻo phong trần nhuốm gió sương
Thân tâm rệu rã mấy đoạn trường
Con tạo xoay vần đời ngụp lặn
Tay buông thôi níu cõi vô thường.
Chạm giấc mơ quê thổn thức lòng
Nôn nao đượm vị đất thương mong
Ấm áp dâng tràn môi mắt nhớ
Tìm về ươm lại giấc mộng lòng.
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI QUA MÙA TRĂNG
Người đàn bà đi qua những mùa trăng
Gom suy tư cuộn tròn vào tay nải
Cứ lặng lẽ gánh gồng thêm hoang hoải
Trọn một đời vun vén hết dở hay.
Người đàn bà soi mình trước lắt lay
Nhặt nhạnh cỏ may găm đầy tay áo
Siêu vẹo bước lặn lội trong giông bão
Mưa nắng không sờn mạnh mẽ kiên trung.
Người đàn bà có đôi lúc mông lung
Đúng sai được mất mịt mùng phương hướng
Từng ngã rẽ không như mình tưởng tượng
Đếm lá rơi để tin những rủi may.
Người đàn bà tự nhủ vẫn ngày ngày
Tìm niềm vui lấp đầy những tất bật
Cười rạng rỡ quên điểm tô son phấn
Níu hồng nhan bằng điểm nhấn tâm hồn.
Người đàn bà hờ hững với dại khôn
Trăng tròn khuyết bao lần rồi mờ tỏ
Trầm luân gánh vẫn hồn nhiên như cỏ
Xước thân mình hằn vết sẹo thời gian.
Người đàn bà vững chãi trước gian nan
Chân nhẹ bước giữa cõi đời hối hả
Vuông tròn ấy chia đều cho tất cả
Không giận hờn không hối tiếc mảy may.
BÌNH YÊN MỘT CÕI THU VÀNG
Vén màn mây kéo thu về
Trong veo mặt nước lối quê nhã nhàn
Nâng niu phiến lá rơi tàn
Bay bay trong gió nhuộm vàng ngẩn ngơ.
Cánh diều cong vút đôi bờ
Hạ nghiêng phía hạ thu vời vợi thu
Dập dìu tiếng sáo vi vu
Thanh âm vọng lại giấc thu nẩy mầm.
Cựa mình lặng lẽ thâm trầm
Tàn khô lá rụng thì thầm gót son
Phiêu theo thảm lá khô giòn
Vấn vương tháng hạ cuộn tròn đầy tay
Hoàng hôn hẹn với cuối ngày
Trời chiều hẹn với cơn say nắng vàng
Hân hoan núi khoác áo choàng
Vàng ong óng phủ mơ màng mây giăng.
Khói lam uốn lượn dùng dằng
Cốm thoang thoảng ngát thơm lừng vị quê
Nhịp nhàng lục lạc triền đê
Bình yên một cõi thỏa thê ru hồn.
Phạm Thị Thu
- Phạm Thị Thu
- Sinh ngày 02/9/1978
- Quê quán: Thanh Hóa
- Giới tính: Nữ
- Nghề nghiệp: Lao động tự do
- Địa chỉ: Thanh Hóa
Cam kết: Tác phẩm tham gia bình chọn thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang