21/09/23 – 09:09
TRĂNG CÔ ĐƠN
Trăng cô đơn thắp sáng dãy thiên hà
Đêm nguyệt chiếu thu vàng nhòa đẫm lệ
Vầng trăng khuyết trăng tròn qua dâu bể
Đêm nguyệt mờ thương giọt lệ trang đài
Năm canh trường nỗi nhớ mộng liêu trai
Lòng nhớ mãi tháng ngày dài rong ruổi
Đêm trăng tỏ tình nồng say đắm đuối
Phút bên nhau là chuỗi mộng ngày mơ
Rồi cách xa chốn xưa mãi đợi chờ
Lúc trăng sáng trăng mờ tình lưu luyến
Hồn say đắm yêu kiều trăng hòa quyện
Trong khu vườn thượng uyển tình hoan ca
Thời gian trôi tháng năm cũng nhạt nhòa
Chốn xưa cũ tình trăng xa xa mãi
Cho nỗi nhớ đêm nay chỉ còn lại
Trăng đất trời nụ ái hụt hẫng rơi
Trăng cô đơn muôn thuở vẫn sáng ngời
Muôn phương rọi cho đời thêm tươi đẹp
Luôn chứng kiến tình nhân gian lưu chép
Hạnh phúc cùng tan vỡ ghép thành đôi
Đêm nay ai thẩn thơ ngắm nguyệt ngồi
Đơn côi quá mong chị Hằng sẽ đến
Mãi vọng nguyệt cho tình yêu kết bện
Giữa đất trời thương mến gửi cùng trăng.
Sài Gòn, 21/9/2023
Nguyễn Thanh Vinh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang