Trần Thanh Phong – T046: Bình chọn Tác giả & Tác phẩm tiêu biểu 2021 – 2023

21/09/23 – 02:09

Thí sinh Trần Thanh Phong – Mã số T046

 

NHA TRANG NGÀY VỀ

Nắng hạ vàng say ngắm phố Nha Trang
Ta thả bước lang thang theo lối cũ
Trầm Hương xứ một thời ta cư ngụ
Ngày trở về, ký ức cứ trào dâng.

Ta bước đi lòng rộn những bâng khuâng
Con đường vắng dẫn ngang qua trường cũ
La San hỡi, vẫn còn đây nỗi nhớ
Dù đã xa ngày đó tuổi học trò.

Kia Hòn Chồng, Hòn Vợ đứng ngẩn ngơ
Như trông đợi, ngóng chờ bao trai gái
Tháp Bà đó soi mình bên sông Cái
Khách lãng du thường mê mải nơi này.

Biển Nha Trang in đậm sắc trời, mây
Sóng dào dạt, đắm say lời tình tự
Bờ cát mịn vuốt ve chân khách lữ
Xa biển rồi, nhung nhớ biết bao nhiêu.

Nha Trang nay nhộn nhịp, đổi thay nhiều
Ta vẫn thấy dấu yêu ngày tháng cũ
Ngày tháng ấy đã là dòng tiểu sử
Đi bên đời, ấp ủ ở trong ta.

Thời gian dù cứ nối tiếp đi qua
Nha Trang vẫn bên ta qua ngày tháng
Ta mãi nhớ miền thùy dương cát trắng
Bởi nơi này có dĩ vãng đời ta.

 

HOA DÃ QUỲ

Đi bên em ngày trở lại Tây Nguyên
Ngắm hoa trải khắp triền đồi thoai thoải
Hoa đon đả đón chào người năm ấy
Nay trở về thăm lại Dã Quỳ xưa.

Dã Quỳ ơi, không gặp đã bao mùa
Hoa vẫn đẹp những ngày xa cách đó?
Hay chỉ thắm trong ngày ta hội ngộ?
Mà sắc hoa như rực rỡ, vàng hơn.

Hoa Dã Quỳ không đẹp tựa Mẫu Đơn
Không mơ tưởng, ghen hờn cùng hoa Cúc
Đâu dám sánh với Hồng Nhung mẫu mực
Nhưng em à, nó níu bước chân anh.

Hoa Dã Quỳ tô điểm Tây Nguyên xanh
Hoa vàng rực, đẹp lung linh đồi núi
Hoa biểu tượng cho tình yêu chung thủy
Mà H’linh muốn tỏ với K’lang…

Anh biết rằng mình chẳng phải K’lang
Anh không dám mơ màng xa thực tại
Nhưng anh muốn em như H’limh ấy
Để bên anh mãi mãi có Dã Quỳ.

 

EM HÃY LÀ EM THẾ THÔI

Em đừng như áng mây bay
Anh chẳng bao giờ với tới
Em đừng như là con suối
Để rồi tuôn chảy về sông.

Em đừng như chiếc cầu vồng
Bảy sắc thoáng qua vụt tắt
Em đừng như là khoảnh khắc
Phút chốc đi vào hư vô.

Em đừng lắm mộng nhiều mơ
Để anh lẻ loi thực tại
Đừng là hoa cho ai hái
Để anh nuối tiếc khôn nguôi.

Em hãy là em thế thôi
Như tháng ngày qua gần gũi
Đừng nhìn sang bên kia núi
Bên ấy mây đen kín trời.

 

NÓ VÀ TÔI

Nó và tôi ngày đó học chung trường
Lại chung lớp thuộc ngôi trường Nội trú
Giờ hai đứa ở hai nơi cách trở
Gặp được nhau nhờ có Vinaphone…

Ngày vào trường, lạ lẫm với Quy Nhơn
Tôi bỡ ngỡ: buổi đầu còn chưa thuộc
Nó gần gũi với lời người vào trước
Tôi vui mừng biết được nó đồng hương.

Thời gian trôi mấy mùa phượng đỏ đường
Tôi và nó vẫn chung trường, chung lớp
Đã tìm thấy ở nhau nhiều điểm hợp
Nó và tôi rộn rịp tựa yến oanh.

Thời học sinh, tôi với nó song hành
Khi hướng nghiệp, đường đi thành hai ngả
Mặc dù vậy, vẫn không thành xa lạ
Nó và tôi một dạ nhớ nhau hoài.

Cho đến nay, đã quá một vạn ngày
Tôi và nó vẫn hai đầu nỗi nhớ
Bởi hội ngộ thường năm nào cũng có
Mà nó thì công việc cứ bao vây.

Và lần này, tôi báo để nó hay
Trường Nội trú tới đây là hội ngộ
Nó lại bảo nếu về thì gặp khó
Hẹn lúc nào, sẽ có mặt chung vui.

Như vậy là cuộc gặp nó và tôi
Một lần nữa lỡ rồi… Song, cứ đợi
Biết đâu đó điều bất ngờ sẽ tới
Nó sẽ về dự hội ngộ ngày mai.

 

TÌNH THU

Tia nắng nhạt nhòa… chiều tím trôi
Mây đen lũ lượt phía chân trời
Gió heo may lướt qua song cửa
Đông đã bên thềm thu lá rơi.

Rồi sẽ đến ngày xa vắng thu
Tìm thu sẽ chỉ thấy mây mù
Đưa tay hứng lá rơi từng chiếc
Níu lại sắc vàng trong nắng thu.

Chẳng thể nào quên, thu biết không?
Những ngày gió nhẹ, dưới mây hồng
Thong dong, thư thái cùng nhau bước
Lối nhỏ êm đềm bên bến sông.

Nhớ lắm công viên… hoa thoảng hương
Lá rơi vàng lối hai bên đường
Lặng yên ghế đá mong chiều xuống
Lắng khúc thu sầu dạ vấn vương.

Lạnh giá ngày đông chẳng đợi mong
Muốn nhìn mây trắng trôi bềnh bồng
Muốn làn gió nhẹ hiu hiu thổi
Và ánh nắng vàng níu hoàng hôn.

Một mối tình thu đang dở dang
Đất trời có hiểu, có hay chăng?
Có nghe trong gió lời người hỏi
Rằng đến khi nào thu lại sang?…

Vẫn biết thu đi rồi lại về
Thu không biền biệt nẻo sơn khê
Mà sao cứ muốn đông tàn sớm
Xuân, hạ qua mau, thu chóng về.

 

VÀO HẠ

Tháng Tư về dắt hạ theo
Con chim tu hú mè nheo gọi bầy
Con ve sầu gọi tên ai?
Mà bên gốc phượng, dáng ai thẫn thờ?

Nhớ thuở nao tuổi học trò
Mỗi khi vào hạ hẹn hò dung dăng
Ngày thi với những lo toan
Có ngăn được nỗi hân hoan đâu nào.

Nhớ mùa hạ cuối bên nhau
Cầm tay… ngơ ngẩn, ai nào có vui?
Ghi dòng lưu bút thay lời
Bảo nhau nhớ mãi quãng đời học sinh…

Tháng Tư nhớ bạn tâm tình
Kỷ niệm ngày ấy song hành hôm nay
Tiếng ve ngân điệu u hoài
Nhìn hoa phượng vĩ, nhớ hoài ngày xanh.

 

HẠ NHỚ

Tháng Tư về đánh thức kỷ niệm xưa
Dòng ký ức chợt ùa về thủ thỉ
Đã nhìn thấy chớm màu hoa phượng vĩ
Gọi hạ về, rền rĩ những tiếng ve.

Nhớ thuở nao mỗi độ tháng Tư về
Cũng là lúc cận kề mùa thi tới
Chút lo lắng không ngăn niềm hồ hởi
Bởi học trò với hạ – mối tình thân.

Rồi có ngày hoa phượng rớt đầy sân
Cố níu kéo những bàn chân bước vội
Gắng giữ lại phút bên nhau hạ cuối
Vì ngày mai hết chung lối đi về.

Người đi rồi biền biệt nẻo sơn khê
Biết còn nhớ những ngày hè háo hức
Người ở lại gối đầu dòng lưu bút
Nhớ, không quên thuở rạo rực tuổi hồng…

Đã qua rồi thời mơ ước viễn vông
Vẫn xao xuyến khi phượng hồng thắp lửa
Còn lưu luyến ngày xanh tình chan chứa
Nên hạ này cứ nhớ đến hạ xưa.

 

PHƯỢNG BUỒN

Dòng lưu bút vẫn còn nguyên đó
Hạ lại về gợi nhớ với thương
Nhìn hoa phượng đỏ bên đường
Bâng khuâng hồi tưởng… thấy vương vấn lòng.

Có những lúc ước mong trở lại
Thuở hồn nhiên dưới mái trường xưa
Bên nhau chẳng ngại nắng mưa
Đi về chung lối sáng, trưa cùng chiều.

Tình vừa chớm mang nhiều ước vọng
Đã thấy mong với ngóng một người
“Gã khờ” chỉ biết mơ thôi
Để rồi ngọng nghịu với lời gởi trao.

Dòng lưu bút đi vào tâm trí
Bao năm rồi ngự trị trong tim
Đi qua năm tháng nổi chìm
Mỗi mùa phượng nở lại tìm dấu xưa.

 

HẠ CÒN BỊN RỊN LÚC CHIA TAY

Lá vàng rơi lơi lả buổi chiều trôi
Mây lơ lửng giữa trời cao xanh thẳm
Nắng cố níu cho hoàng hôn xuống chậm
Gió vùng vằng: Sao hạ chặn bước thu?

Nắng phân bua hạ bịn rịn, chần chừ:
Do còn vướng phút từ ly, giã biệt
Do lưu bút chữ còn chưa trọn nét
Do luyến lưu, nuối tiếc tuổi học trò.

Ô, thế à? Giờ đã biết nguyên do
Thu gõ cửa, hạ thờ ơ vì thế
Hạ như vậy nên giao mùa chậm trễ
Ừ, hóa ra hạ cũng dễ lụy tình.

 

EM CHỌN RỒI SẮC TÍM BẰNG LĂNG

Em trở về với lối cũ, đường quen
Bằng lăng tím đón chào em, bung lụa
Hàng phượng vĩ cũng thi nhau thắp lửa
Em chọn rồi sắc tím của bằng lăng.

Đừng trách em hờ hững, chẳng ngó ngàng
Mặc ve réo rộn vang lời nức nở
Đừng nhắc chuyện hái hoa mùa phượng nở
Anh cười cười: “Mình chở hạ đi đâu?”.

Đừng trách em quên kỷ niệm thuở nào
Đừng thắc mắc vì đâu, đừng tự hỏi
Anh biết đó ngày xưa còn nông nổi
Thì nhắc chi vụng dại tuổi học trò?

Ngày ra trường là vĩnh biệt ngây thơ
Em đã biết mộng mơ cùng sắc tím
Kể từ đó, em yêu bằng lăng tím
Và trong em, tắt lịm lửa phượng hồng.

Trần Thanh Phong

 

  1. Trần Thanh Phong
  2. Sinh ngày 06/01/1958
  3. Giới tính: Nam
  4. Nghề nghiệp: CBCC nghỉ hưu
  5. Quê quán: Bình Định
  6. Địa chỉ thường trú: Bình Định
    Cam kết: Tác phẩm tham gia bình chọn thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: