25/09/23 – 03:09
GIẤC MỘNG SAY
Em đi vương vấn, gió ngàn cây,
Có còn lưu lại những dấu hài.
Hoa nở bên đường vàng kín lối,
Một trời nhung nhớ, giấc mộng say.
Một chiếc lá rơi, hồ xao động,
Một giọt thu buồn để sầu lay.
Một chiều biền biệt, ngày xế bóng,
Nghiêng nắng nhạt dần phủ chân mây.
Ngọn gió vô tình, hàng cây động.
Chở chút đông về, rét quanh đây.
Hồn thơ chao đảo, sầu ly biệt.
Tiễn một mùa xa, mỏng dáng gầy.
Có một cơn mưa qua bất chợt.
Từng chiếc lá vàng khẽ bay bay.
Khúc nhạc tình ca đâu vọng lại.
Để đêm ngơ ngẩn, mộng liêu trai!
Có một tình thơ ai dệt mộng,
Lối nhỏ, sân ga, nắng phủ đầy.
Có người đi xa không ước hẹn.
Biền biệt mãi trôi, ngày qua ngày.
Thu tàn xế bóng, hoàng hôn đổ,
Tiếng gọi đâu đây, chim lạc bầy.
Bâng khuâng chiều vắng, mù sương nhẹ,
Thu tàn khe khẽ cánh thơ bay!
Kiên Lương 03/9/2023
TA SAY
Ta say quạnh vắng ban trưa
Ta say chút nắng trong mưa nửa vời
Ta say vụn vỡ rơi rơi
Ta say thu nhẹ bước nơi phố này.
Ta say im lặng hàng cây
Tay say lãng đãng áng mây bồng bềnh
Ta say sóng vỗ mặt ghềnh
Ta say cánh nhạn chao mênh mông trời.
Ta say người đến bên đời
Ta say tiếng hát ru hời tình mơ
Ta say chắp cánh vần thơ
Ta say hương tóc mối tơ kết tình.
Ta say quỳnh trắng xinh xinh
Ta say khuya nở có mình bên hoa
Ta say tiếng nói người ta
Ta say câu hát ngân nga phím huyền
Ta say màu đỏ đổ quyên
Ta say chẳng phải lời nguyền trăm năm
Ta say gương ngọc đêm rằm
Ta say chiếc bóng xa xăm quên về.
Ta say say cả đê mê
Ta say thủ thỉ lời quê chân thành
Ta say say cả mong manh
Ta say sương đẫm thu quanh bên mình.
Kiên Lương 27/8/2023
MỘT ĐỜI THƠ
Thi sĩ Hàn đã từng rao bán trăng
Ai được nguyệt xin chia tôi một nửa
Đêm vằng vặc rơi từng dòng lệ ứa
Sông mịt mờ lặng lẽ dạt bờ mơ
Lãng tử tình muốn bán một gánh thơ
Tôi mua hết gửi cho đời tất cả
Để thêm đẹp từng nhành hoa, chiếc lá
Để nắng chiều nghiêng dạt phía không nhau
Tôi chông chênh giữa đêm trắng không màu
Tôi muốn giữ những cánh tay nắm với
Tôi níu chặt tình yêu đang chờ đợi
Nụ hôn nồng trao gửi cõi nhân gian
Thân thể mình rồi sẽ được hòa tan
Làm con sóng để ngàn năm còn vỗ
Làm bến bãi để thuyền về neo đỗ
Làm hoa đời, đêm hứng giọt sương trong
Là thi nhân chẳng phải để chờ mong
Ta hoá gió giữa nghìn năm vô tận
Thơ bay vút giữa bộn bề không lẫn
Để nồng nàn ghé trống vắng mong manh.
Một gánh thơ, một bóng khuyết treo mành
Tìm tri kỷ giữa những miền thi lạc
Cùng đồng điệu giang cánh bằng bát ngát
Ta vẫn còn tím ngát một đời thơ.
Kiên Lương 16/4/2023
THƯƠNG ĐỂ NGÀY SAU
Thương để ngày sau… để ngày sau
Mối chỉ duyên se đỏ thắm màu
Lộn mối đường tơ phân đôi ngả
Lặng lẽ phương trời cách biệt nhau.
Bàng bạc thu đi… thu đã đi
Bao mùa lá rụng dốc xuân thì
Se lạnh rét về thu đau đáu
Chân trời xa thẳm cánh chim di.
Sao nỡ đành sao… nỡ đành sao
Ngập ngừng bối rối dạ nao nao
Bâng khuâng mùa cũ lòng xao xuyến
Trăn trở ánh nhìn thầm lặng trao.
Từng hạt rơi rơi… từng hạt rơi
Lắng nghe xa thẳm vọng tiếng đời
Bóng cây im ỉm bên thềm vắng
Trĩu nặng tâm tư một góc trời.
Mây nhẹ từng không… nhẹ từng không
Tin nhạn phương xa dõi dõi trông
Hoàng hôn chở nặng vàng nỗi nhớ
Vời vợi bao ngày giữa mênh mông.
Mỏng cánh tường vi… nhẹ mỏng manh
Ước vọng trăm năm… ước vọng thành
Bồi hồi dỗ giấc… mong tròn giấc
Canh tàn rót mộng… mộng vây quanh.
Kiên Lương 25/9/2023
TÌNH THU CÒN LẠI
Tình thu quảy gánh rong chơi
Nhẹ nhàng chân bước thả rơi nắng vàng
Hắt hiu lá cỏ vườn hoang
Nhuộm trời ẩm ướt, gió mang câu chờ.
Tình buồn gửi lại trong thơ
Ngàn cây xao xác, mịt mờ nẻo xa
Lắng nghe giai điệu thiết tha
Muôn sầu gói mộng, lời ca ngậm ngùi.
Khép lòng dĩ vãng chôn vùi
Chỉ còn hồi ức tìm vui tháng ngày
Bầu thơ lắc nhẹ men say
Giọt tương thầm lặng vị cay rót đầy.
Hoàng hôn tím nhạt áng mây
Trăm năm còn đó, ta đây nợ người
Nhân gian ngoảnh điểm nụ cười
Lênh đênh tựa chiếc bèo tươi theo dòng
Không mơ, không đợi, không mong
Không đò, không bến, không lòng dấu yêu
Thà là một nhánh rong rêu
Nhỏ nhoi phận mỏng bao điều lãng quên.
Khẽ khàng thu đến cạnh bên
Tình thu còn lại bắt đền phôi pha
Một mình còn lại riêng ta
Nồng nàn đăm đắm tình tha thiết tình.
Kiên Lương 20/9/2023
TÌNH THU
Nẻo xa bặt vắng xanh xưa
Bài thơ đẫm ướt mây mưa hạ tàn
Đem hong thơ với gió ngàn
Người đi buồn lá, hạ tan thu về.
Từng vần bằng trắc đê mê
Ai đem đan kết ngô nghê giấc hòe
Lặng trong hiu hắt lắng nghe
Có còn trăn trở lạnh se rơi sầu.
Về đâu, người hỡi về đâu?
Bỏ quên lối hẹn cùng câu tạ từ
Mỏng tang nhòe ướt cánh thư
Thời gian gửi lại, thu như úa vàng.
Kiên Lương 25/7/2023
TIỄN THU ĐÊM VẮNG
Tựa như làn khói mong manh
Thu đi nhè nhẹ nương nhành chênh chao
Tình thơ gảy khúc ngọt ngào
Tiễn thu đêm vắng nao nao tấc lòng.
Thôi đừng níu – gọi – đợi – mong
Sóng xao ghềnh đá một dòng sông trôi
Gieo câu lục bát bồi hồi
Trời khuya trăng sáng xẻ đôi bến trời.
Buộc chi vương vấn người ơi
Thiếu duyên nên đã tình rời mãi xa
Quạnh hiu chiếc lá la đà
Khẽ khàng cơn gió vờn qua bóng gầy.
Lưng trời trôi nhẹ áng mây
Tiếng đêm thầm lặng hàng cây im lìm
Vỡ không gian một tiếng chim
Gọi bầy khắc khoải kiếm tìm ngàn xanh.
Dạ buồn thương nhớ cũng đành
Đẫm sầu đọng lại tàn canh hửng trời
Lắng nghe từng giọt sương rơi
Nụ đông ngấp nghé nửa vời mênh mang.
Thu đi nhàn nhạt võ vàng
Giã từ tím sắc ngỡ ngàng tình đi
Nồng nàn ơi hỡi còn chi
Bâng khuâng ảo ảnh xuân thì phôi phai.
Kiên Lương 22/9/2023
ÂM VANG THÁC ĐỔ CHIỀU SƯƠNG
Từ thượng nguồn dòng nước đổ trào tuôn
Như dãi yếm vắt ngang sườn núi bạc
Âm vang vọng trỗi nghìn đời suối nhạc
Thả buông mành lơ lửng giữa muôn xanh.
Chiều đại ngàn rừng đồi núi bao quanh
Tiếng gió xối sương xuống càng thêm lạnh
Dòng cuồn cuộn giữa không gian vắng quạnh
Men triền xa bọt trắng xóa tung bờ.
Khách lữ hành lòng say cảnh ngẩn ngơ
Trào xúc cảm cùng thiên nhiên tuyệt mỹ
Là sức mạnh của thiên nhiên hùng vĩ
Dãy Trường Sơn lộng gió với thu vàng.
Dõi mắt nhìn từng dãy ruộng bậc thang
Xa dây khói tỏa mây trôi nhè nhẹ
Cao cao đỉnh rơi rơi nhành be bé
Bóng hoàng hôn đã dần khuất chân trời.
Hành trình dài tạm biệt Mộc Châu ơi
Đường thăm thẳm xe quanh co đèo dốc
Khi khúc khuỷu góc cua chợt dằn xốc
Vẫn nhoẻn cười với Tây Bắc chiều thu.
Mộc Châu 13/9/2023
Ơ MÙ CANG CHẢI
Ơ Mù Cang Chải! Mù Cang Chải ơi!
Mây quấn mây tựa biển sóng trải đèo
Giữa bồng bềnh khói tỏa ngọn cheo leo
Cơn mưa nhẹ rớt phất phơ cành lá.
Ngập yêu thương nên ngọt ngào chẳng lạ
Dưới lũng kia lúa chín rợp màu vàng
Xanh sườn đồi liên tiếp ruộng bậc thang
Đá chồng đá dọc ven đường sẫm đỏ.
Chào Yên Bái mâm xôi ngàn kia đó
Thiếu nữ Hơ Mông duyên dáng nhẹ nhàng.
Khăn quấn đầu tay xách nặng, gùi mang
Thoăn thoắt đèo cao má hồng ửng nắng.
Con suối xa xa tuôn dòng bạc trắng
Thu miền cao lá trúc quét thân ngà
Tiếng chim rừng lảnh lót tiếng hát ca
Bóng tán cụm từng chùm hoa sim tím.
Tiếng khèn lá đưa xa nghe ngọt lịm
Lửng lơ bay réo rắt giữa núi đồi
Da diết lòng người du khách xa xôi
Say ngây ngất bản tình ca Tây Bắc.
Người về xuôi sau này sẽ thường nhắc
Mời chào nhau vị ngọt của ly trà
Lạ thành quen thật ấm áp đậm đà
Miền ký ức xốn xang Mù Cang Chải.
Mù Cang Chải 14/9/2023
BIỂN SÓNG VÀ BÃI BỜ
Biển muôn thuở mấy nghìn năm thao thức
Chưa một lần được chợp mắt giấc sâu
Biển không ngủ từ những lúc buổi đầu
Ôm bờ bãi biển vĩnh hằng sóng vỗ.
Xa thăm thẳm suốt đêm ngày biển cố
Dõi tầm xa nên con sóng bạc đầu
Vẫn dạt dào êm ả dưới lòng sâu
Nơi ghềnh đá không một lần ngơi nghỉ.
Biển ôm sóng, sóng choàng bờ tuyệt nhỉ!
Giữa mênh mông dòng chảy tít chân trời
Lúc dỗi hờn sóng gối nước tràn khơi
Khi biển giận, sóng trở thành bão tố.
Tình yêu thoảng có phải là ẩn số?
Sóng như anh, em bờ bãi cát vàng
Khi triều lên sóng êm ả dịu dàng
Biển rút nước, em đau bờ thương nhớ.
Biển nâu sẫm vì giận hờn vô cớ
Sóng trầm ngâm vơ vẩn ở mù xa
Để bờ chờ trông ngóng mãi người ta
Thích êm ả nồng hương tình vị mặn.
Đời vô hạn nhưng tình mình chẳng ngắn
Vẫn yêu thương như sóng mãi vỗ bờ
Kiếp nhân sinh trăm tuổi vẫn còn mơ
Ta tan chảy trong nhau thành nụ biển.
Kiên Lương 11/6/2023
Lê Cẩm Thúy
- Lê Cẩm Thúy
- Sinh ngày 30/6/1965
- Quê quán: Sa Đéc – Đồng Tháp
- Giới tính: Nữ
- Nghề nghiệp: Giáo viên về hưu
- Địa chỉ: Kiên Giang
Cam kết: Tác phẩm tham gia bình chọn thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang