25/09/23 – 04:09
LỤC BÌNH
Em vậy đó một loài hoa mộc mạc
Sống lặng thầm trôi dạt tháng ngày qua
Chẳng kiêu sa không hương sắc mặn mà
Tim tím ngát đậm đà trên quê ngoại!
Lá biếc xanh sắc màu duyên con gái
Nhụy vàng tươi ngơ ngẩn mãi hồn tôi
Màu thủy chung cho lòng chợt bồi hồi
Hương nhè nhẹ khi màn đêm giăng lối!
Thương thân em cả một đời trôi nổi
Kiếp lênh đênh sóng gió dạt sông hồ
Đời bồng bềnh theo con nước nhấp nhô
Mặc tháng ngày đẩy xô theo sóng bạc!
Cuộc đời em là nỗi buồn man mác
Sống cô đơn trong khao khát đợi chờ
Nhìn cuộc đời bằng đôi mắt ước mơ
Để hương sắc lững lờ trôi xa mãi!
Bởi vì em… chỉ một loài hoa dại
Thương lục bình… thương lắm một loài hoa!
25/9/2023
Nguyễn Thể
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang