26/09/23 – 07:09
TRẢ NỐT CHO EM…!
Bây giờ chẳng nợ em đâu…
Cần chi ghế đá… nắng màu nhạt soi…
Cà phê viu đẹp ta ngồi…
Cần gì chui lủi… vào nơi bụi bờ…!
Nợ em sông chảy lững lờ
Rồi anh sẽ trả… giấc mơ ngọt ngào
Nợ em cả ngọn núi cao…
Chim về tìm tổ… trời cao sương mù…
Trả em đông, hạ, xuân, thu…
Dòng xưa… bến cũ mịt mờ khói bay…
Nợ em… còn nợ gì đây…
Dư âm ngày ấy cũng bay theo người
Có chăng… nợ một tiếng cười
Núm đồng tiền ấy đã rơi mất rồi
Trả cho em nửa cuộc đời
Một nửa còn lại chôn vùi vào men…!
Giờ đây anh chỉ nợ em…
Cuộc đời trong trắng… biết đền sao đây…
Hay em lấy trái tim này
Anh sẽ trả nốt… để bay về trời…!
Thùy Dương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang