27/09/23 – 07:09
TA HÃY NHÌN SÂU
Nhìn sâu ta hãy nhìn sâu
Bằng chính đôi mắt đen nâu của mình
Bữa cơm chính của gia đình
Mồ hôi cha đổ ruộng sình thành cơm
Bữa cơm mẹ nấu chị đơm
Trắng phau nhờ ngọn gió nờm chiều thu
Hương thơm cá biển mặn mù
Rau xanh tay mẹ cần cù sớm mai
Mồ hôi muối trắng bờ vai
Lưng còng cha đã sớm mai cày bừa
Nhìn trang vở viết sớm trưa
Là thầy cô giáo nắng mưa dạy mình
Trao dồi kiến thức sử kinh
Cho nhiều thế hệ trên mình dưới ta
Ta nhìn biển rộng trời xa
Ai người gìn giữ nước nhà bình yên
Nhìn nơi thờ tự chùa chiền
Linh thiêng Tổ quốc mọi miền nước ta
Nhìn thế giới rộng bao la
Nhìn sâu đôi mắt của ta của người
Cảm ơn tất cả cuộc đời
Cho ta đôi mắt sáng ngời nhìn xa
Những viên thuốc ai làm ra?
Cho ta sáng mắt để mà nhìn sâu
Nhà cao cửa rộng nhờ đâu
Bàn tay ai đã tô màu thời gian
Phố phường rộng mở thênh thang
Văn mình ai đã rộn ràng tìm ra
Hiểu dòng tộc thấu quê nhà
Bao người đã tạo văn hoa cho đời
Những trang sử đỏ rạng ngời
Địa danh rực lửa một thời chiến tranh
Những đồng rau lúa tươi xanh
Là nhờ nước mát ngọt lành từ đâu?
Ai người cuốc bẳm cày sâu
Làm ra sản phẩm chất cao ngút trời
Ai người để lại cho đời
Tinh hoa của nắng mặt trời sớm mai.
Ta nghe văng vẳng bên tai
Ai người tạo được hơi dài hát ca
Vần thơ, điệu nhạc, lời ca
Cũng từ đôi mắt của ta nhìn vào
Nhìn sâu sâu thẳm nữa nào
Thì ta sẽ thấy đồng bào quê hương
Cùng nhau trên một con đường
Yên bình hạnh phúc yêu thương lắm mà
Ta nhìn vũ trụ bao la
Tâm yên bình được mắt là nhìn sâu.
26/8/2023
Võ Xiêm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang