27/09/23 – 09:09
THU XA LÁ ĐỎ
(Khoán thủ vần đuôi)
MÙA… lá chuyển màu bâng quơ vùng nhớ
KỶ… niệm nào còn khóc thuở mộng mơ
BÓNG… người xưa đã khuất nẻo xa mờ
MÂY… giăng lối làm rơi câu duyên nợ
TÌNH… đầu ấy qua rồi bao lầm lỡ
KHOẢNG… trống nào cố lấp được tan vở
NGƯỜI… tìm chi hạnh phúc giữa bến lành
TA… lạc lõng rồi thời gian tình xanh
MƯA… thu chiều nay lại vương nỗi nhớ
KỶ… niệm nào còn khắc khoải tình ơi
BƯỚC… vào yêu với nỗi lòng xa xôi
NÊN… mãi mãi đơn côi tàn lá rơi
THÔI… ráng đợi người đi vừa một thủa
GIỌT… buồn nào âm lặng vết đau xưa
PHẬN… ngậm ngùi lặng lẽ ướt đẫm mưa
RỒI… cũng phải phai mờ chuyện tình xưa
THU… đang trôi lối mòn hoa cỏ vừa
LƯU… luyến giờ mang gửi lại mây trôi
VẾT… hằn còn sâu giữ lại một thời
CÙNG… âm chiều Thu mây bay lưng trời…
Thanh Hóa, 24/9/2023
Nguyễn Quang Lực
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang