29/09/23 – 03:09
THU CUỐI MÙA
Vào thu giờ đã cuối mùa rồi
Em bước về đâu phía núi đồi
Sương khói mịt mờ giăng trước mặt
Em bước qua cầu quá lẻ loi
Lá đã khô vàng gió rụng rơi
Đông cũng sắp về, lạnh khắp nơi
Chân trần không mũ khăn choàng ấm
Thấy lòng có buốt lạnh em ơi
Buồn trắc trở duyên phận với ai
Hay gia đình có chuyện u hoài
Hãy bỏ niềm riêng quên tất cả
Đời còn dài sẽ có tương lai
Đã cuối thu rồi biết có hay
Mưa phùn gió lạnh của heo may
Quá chiều rồi bóng đêm buông rũ
Chốn núi rừng nhiều rủi ít may
Chuyện buồn gì chẳng nói ai hay
Tự bỏ đi ai có biết đây
Sương mù phía trước mờ giăng phủ
Anh biết tìm đâu ở chốn này.
Ngô Thanh Tùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang