02/10/23 – 03:10
TIẾNG GỌI QUÊ HƯƠNG
Từng bước đi trên con đường phiêu bạt
Kinh Bắc ơi tôi vẫn hẹn ngày về
Dẫu mái tóc đã phai màu sương gió
Thì lòng tôi vẫn trọn mối tình quê
Như thân bèo trôi dạt bến bờ
Hoa vẫn nở tím một màu thương nhớ
Ơi sông Đuống suốt đời tôi mắc nợ
Phiên chợ Chì chị đợi những chiều mưa
Tháng năm dài lần nữa trôi qua
Tôi cứ hẹn và tôi đành lỡ hẹn
Chuyện áo cơm thường nhưng mấy ai hiểu hết
Chặn đường đi cản lối tôi về
Quê hương thân yêu – hình ảnh xa mờ
Tôi muốn gọi tên bà con cô bác
Dòng sông quê có khi trong khi đục
Nỗi nhớ nhà tôi không phút nào nguôi
Tôi biết chợ Chờ em vẫn đợi tôi
Đường khúc khuỷu nên tôi đành nỡ hẹn
Đền Kiếp Bạc chuông kêu khản tiếng
Em vẫn cầu xin dù nến cháy đã tàn
Bèo dạt bến bờ mây trôi lang thang
Tôi chìm nổi trong dòng người phố xá
Câu Quan họ nhắn tôi về chốn cũ
Em vẫn đợi anh về…! – Ơi tiếng gọi quê hương.!
Trịnh Duy Sơn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang