04/10/23 – 09:10
CÔ GIÁO CỦA TÔI
Đã mấy chục năm rồi em vẫn nhớ
Khi chuyển trường miền quê qua phố thị
Chân ước chán ráo chẳng biết là chi
Tuổi còn nhỏ, chỉ biết thuộc ba chữ
Nhờ cô giáo rèn chỉ dạy nên người
Lời giảng dạy còn vẳng vẳng bên tai
Em ráng học rồi ngày mai có tương lai
Đừng ham chơi mà lêu lỏng nha em
Cô dạy em nắng nót từng chữ đẹp
Bài toán khó, giải thích thật rõ ràng
Năm mới lớp hai nhưng, tâm vẫn sáng
Hiểu được tấm lòng, quý mến của cô
Gắng sức học cho cô được nể mặt
Nhưng có lúc, cũng làm sai bài toán
Cô giận đánh, khẽ bàn tay năm ngón
Rồi hết giận vẫn nở nụ cười tươi
Cuối năm học, em xuất sắc phần thưởng
Nhờ cô giáo, rèn luyện rất yêu thương
Phấn đấu học cũng lên từng bậc lớp
Và chia tay cô kể từ dạo đó
Thời gian cũng phai mờ theo năm tháng
Em như đàn chim đủ cánh bay xa
Cô về hưu, an dưỡng lúc tuổi già
Lời dạy tri ân này, em nhớ mãi
Chúc cô giáo, luôn sức khỏe dồi dào
Bài thơ này, em viết mến tặng cô
Để nhớ mãi học trò bé bỏng năm xưa
Đã trưởng thành dạn dày với gió mưa.
03/10/2023
Như Hoa
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang