Nhớ quê hương – Thơ Phạm Thi

07/10/23 – 10:10

Tác giả Phạm Thi

 

NHỚ QUÊ HƯƠNG

Tôi trở lại sau những ngày xa vắng
Sau những ngày và những tháng nhớ mong
Nhớ quê hương, tôi nhớ nhớ vô cùng
Ôi nhớ quá những ngày đông băng giá
Nhớ mùa xuân mai vàng đua nhau nỡ
Nhớ hạ về oi ả nắng vàng hanh
Nhớ lũy tre, chiếc cầu Sãi bắc ngang
Sông Vĩnh Định dịu dàng êm ái chảy
Những đêm trăng bầy trẻ thơ đua nhảy
Nhắc cò cò bịt mắt trốn tìm nhau
Tiếng cười reo vọng suốt cả đêm thâu
Hòa quyện tiếng kinh cầu chùa Sư Nữ
Bãi Rì rì cơn gió Lào thổi dữ
Cuộn cát vàng tung tóe mịt mù bay
Đò Xuân An đưa qua lại hàng ngày
Để đón trả khách đi về Tỉnh, Sãi
Dòng Hãn Giang lững lờ trôi chảy mãi
Nước trong xanh dịu mát mỗi trưa hè
Tiếng ve sầu vọng khắp cả làng quê
Xen vào đó tiếng thuyền ghe máy đẩy
Với cảnh cũ người xưa đang còn đấy
Lúc xa quê lòng quặn thắt nhớ nhung
Nhớ quê hương tôi nhớ nhớ vô cùng
Thương nhớ quá đất Triệu Thành quê mẹ
Nơi nuôi tôi thuở thiếu thời tấm bé
Nơi cho tôi lúc mở mắt chào đời
Nơi mẹ già cất những tiếng à ơi
Bên nôi nhỏ cứ mỗi lần tôi khóc
Mãi tới khi tôi nên hình nên vóc
Cho đến khi tôi khôn lớn thành người
Và tới lúc tôi cất bước vào đời
Ôi! Nhớ quá Triệu Thành quê mẹ của tôi ơi.

Ảnh tác giả cung cấp

Phạm Thi

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: