13/10/23 – 05:10
BẾN SÔNG QUÊ
Lắng nghe “Khúc hát sông quê”
Ngỡ như ta lại trở về tuổi thơ
Nhớ sao điệu ví đò đưa
Bến xưa còn đó bao giờ lãng quên
Mơn man sóng vỗ mạn thuyền
Gợi nhớ lời hẹn tơ duyên cùng người
Chiều quê gió nhẹ thuyền trôi
Xanh trong sông nước cá bơi sóng vàng
Dung giăng những chuyến đò ngang
Đón đưa bao lớp trò sang – nắng hè
Mênh mang một dãi sông quê
Bến xưa còn đó bạn bè nơi đâu!
Một thời áo trắng bên nhau
Một thời chung lớp người đâu không về!
Sao không giữ trọn lời thề
Để đò cắm đợi bộn bề phân vân…!
Bến quê trở lại bao lần
Bởi xa thì nhớ khi gần lại vương
Bây giờ trở lại bến thương
Nhịp cầu đã nối con đường qua sông
Sông quê thỏa nỗi ước mong
Không còn câu hát “Qua sông lũy đò”
Sông quê sông của tuổi thơ
Mãi còn chảy mãi chẳng bao giờ lặng yên…!
Một chiều về với dòng Lam sông quê.
Kháng Văn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang