16/10/23 – 01:10
ĐƯỜNG LÊN YÊN BÁI
Giữa
Mênh mông
Ta dõi trông
Cung đường cua hẹp
Ngoằn nghèo chênh vênh vực
Chót vót sườn đèo loang loáng nước
Tài xế đăm đắm nhìn về phía trước
Chẳng có chắn ta luy thăm thẳm lũng sâu
Vách núi xanh rêu bám mờ đất nâu
Tiếng thắng rít ken két xuống đèo
Lơ lửng ôm quanh thân eo
Xuôi đường về Nghĩa Lộ
Chợt dòng nước đổ
Tràn bờ qua
Cuồn cuộn
Chảy
Trải
Miền cao
Xúc cảm trào
Ta lên miền ngược
Giữa non non nước nước
Những vùng miền đẹp tựa tranh
Dẫu thời gian dần thoáng qua nhanh
Ta biết ơn người khai hoang mở đất
Lòng bồi hồi uốn lượn vòng cung hẹp chật
Bời bời khúc quanh với những đồi nương
Giọt mồ hôi san núi mở đường
Người già Mèo thương thật thương
Ngọt nụ cười món mén
Trái bắp củ khoai
Tấm chân tình
Mộc mạc
Ơn!
Yên Bái, 15/9/2023
Tịnh Yên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang