17/10/23 – 08:10
MÙA THU VỪA ĐI QUA
Sáng nay mù giăng lối
Trời ảm đạm u sầu
Nắng đi trốn ở đâu
Cơn mưa buồn tê tái
Ta như thời vụng dại
Ra đứng song cửa chờ
Đâu rồi những đường tơ
Giăng vàng như mắc cửi?
Cánh chim ơi cho gửi
Lời yêu thương nồng nàn
Quyện trong gió chứa chan
Đến người thương yêu nhé!
Thoảng đâu đây rất khẽ
Lời ru ta nhẹ nhàng
Mùa lá rụng vừa sang
Trải vàng đầy ký ức
Nghe dội trong lồng ngực
Tim muốn nói điều gì
Ta mong đợi người đi
Để lòng sầu tê tái
Chuông nhà thờ chậm rãi
Ngân nga giữa thu vàng
Ta đẩy mùa sang trang
Cô đơn về hiu hắt…
Mưa hay giọt nước mắt
Mặn chát thương cho đời
Ô kìa lá chơi vơi
Đang đi về bến đỗ
Mắt dõi nhìn xuống phố
Tìm cô đơn đời người
Sáng nay một mình tôi
Cốc cà phê chợt đắng!
16/10/2023
Trương Thị Hoa Lài
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang