18/10/23 – 10:10
NHỚ QUÊ
Ôi sao nhớ một vùng quê
Nhớ luôn cả lối đi về năm xưa
Nhớ cả tiếng gà gáy trưa
Giọt sương lấp lánh mới vừa sáng ra
Sau nhà ríu rít chim ca
Trước sân cau đứng nở hoa thơm nồng
Trưa nhìn đồng lúa phơi bông
Dập dờn sóng lúa mà lòng nôn nao
Nghe con cá quẫy sóng trào
Cần câu thả xuống đứng nào đợi mong
Giật lên thấy cần cong cong
Biết là cá lớn trong lòng vui sao
Đem về chiên rán nấu xào
Đến bữa ăn thấy ngon nào ngon hơn
Đêm đông gió lạnh luồn cơn
Thu lu co quắp chăn đơn một mình
Rằng mong cho đến bình minh
Vui cùng chúng bạn chung tình bên nhau
Lại tìm đồng cạn, đồng sâu
Cùng nhau tát cá, đi câu vui vầy
Nhớ các cô, nhớ các thầy
Đã từng dạy bảo tháng ngày gian lao
Học hành chăm chỉ mong sao
Thoát ly để khỏi về sau khổ nhiều
Những trưa tắm sông cùng nhau
Giang tay ôm nước vào lòng đùa vui
Ngụp lặn đuổi bắt tới lui
Cùng nhau chia sớt ngọt bùi sắn khoai
Trưa dưới gốc cây miệt mài
Chơi ô đánh đáo, đánh bài vui thay
Bây giờ nhớ lại những ngày
Tuổi thơ dữ dội một thời quê hương
Về già tính khí ẩm ương
Thường hay nhớ đến quê hương của mình.
18/10/2023
Phạm Tý
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang