18/10/23 – 03:10
NGƯỢC MÙA DĨ VÃNG
Em ngược đường, trở về thăm chốn xưa
Ngày vương nắng, nghiêng nghiêng mùa thu gọi
Con phố xa bâng khuâng niềm khắc khoải
Tiếc thu gầy, lá vàng vội rơi rơi.
Mùa kỷ niệm còn đây cả khung trời
Nhành lan tím nhắc tên người năm cũ
Gió mênh mang thoáng qua vùng lữ thứ
Chờ chi nhau trên bến lỡ, sông dài?
Anh là ai quên mộng ước tương lai
Bỏ mặc thu, nhạt phai chiều mong đợi
Lời yêu thương tựa như làn sương khói
Gửi thu sầu, tan vào cõi hư vô.
Sóng ngàn khơi trập trùng không bến bờ
Thuyền tình lỡ chơ vơ miền biển cạn
Anh có hay thu vọng về năm tháng
Ru vần thơ dĩ vãng một cuộc tình.
Nhớ làm gì câu ước hẹn lung linh
Để mùa thu vô hình trôi lặng lẽ
Lạc mất nhau giữa đường trần nhân thế
Khúc tình sầu đừng nhắc nhé, người ơi!
Hải Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang