19/10/23 – 08:10
TƯƠNG TƯ!…
Nghe thánh thót họa mi trong vườn hót
Cuối thu xưa tim đã trót yêu thầm
Buổi hẹn đầu trời lại đổ mưa râm
Lòng tự hỏi ta đã lầm chờ đợi
Anh ngờ tưởng tâm hồn vui phơi phới
Khung trời yêu của ngày mới hẹn hò
Đừng ngại ngần rồi e thẹn đắn đo
Anh dành trọn tình hồng cho em mãi
Đã thấm thoắt bốn mùa qua chậm rải
Xuân yêu đương mưa hạ trải lối về
Thu phai tàn vàng lá úa đường quê
Đông giá buốt nẻo sơn khê sương phủ
Anh cứ ngỡ bao năm tình ấp ủ
Nhờ trăng sao gom vân vũ kết thành
Mượn bầu trời nhặt ánh nắng long lanh
Anh dâng trọn mối tình xanh hai đứa
Ôm tuyệt vọng tình không còn chan chứa
Em ra đi quên câu hứa ban đầu
Gạt bỏ tình vùi kỷ niệm hằn sâu
Vào dĩ vãng nói lên câu giã biệt
Xin trả lại vị hương nồng tha thiết
Trên đường về đọng mắc biếc châu xa
Nén yêu đương chôn giấu phút mượt mà
Không còn nữa tình vụt qua nuối tiếc!…
Bành Nhân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang