20/10/23 – 04:10
MẸ TÔI
(Tặng mẹ kính yêu nhân ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10)
Mẹ tôi là người cổ xưa
Khăn vuông mỏ quạ đủ vừa đáng yêu
Lấy chồng tuổi đẹp dáng kiều
Sừng trâu bẻ gẫy bao điều vấn vương
Phận dâu một nắng hai sương
Đắng cay cam chịu vô thường xót xa
Hóa chồng độ tuổi ba ba
Nuôi đàn con nhỏ mưa sa một đời
Sống ngoài đảo cát trùng khơi
Lên rừng xuống biển hỡi ơi nhọc nhằn
Tháng năm hằn trũng nếp nhăn
Thân côi vò võ năm canh đắng lòng
Mẹ ta thắt đáy lưng ong
Khối chàng cũng muốn mỏi mong tỏ tình
Một lòng mẹ vẫn chung chinh
Lặng thầm ở vậy quên mình vì con
Tinh mơ mẹ đã lên non
Chiều tà ngả bóng vẫn còn rừng sâu
Đơn buồn lệ buốt canh thâu
Thương con côi cút mẹ đâu có màng
Mẹ ơi đời đã nặng mang
Tam tòng tứ đức đoan trang tôn thờ
Cuộc đời chắp cánh cho thơ
Mẹ ta xa khuất sương mờ khói hương
Bao năm con vẫn nhớ thương
Mẹ hiền đâu đó còn vương cõi trần
Trăng thu nhớ mẹ bần thần
Hồn thơ con gửi nối vần lời ru.
19/10/2023
Hoàng Yến Nhung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang