21/10/23 – 10:10
KHẮC KHOẢI NIỀM YÊU
Gió se lạnh báo mùa đông đã đến
Ước vòng tay đan bện lúc ban chiều
Khắc khoải lòng nhung nhớ bởi niềm yêu
Em yêu hỡi nghe những điều anh tỏ
Giờ chẳng biết nơi miền xa xôi đó
Tấm chân tình em có hiểu hay không?
Hạt mưa rơi trĩu hạt xuống ven đồng
Nghe quạnh vắng mênh mông về kỷ niệm
Mình yêu thật ngại chi lời châm biếm
Việc thế gian thêu dệt bởi miệng đời
Kiếp làm tằm vương khổ lụy đầy vơi
Cần mạnh mẽ và níu người ta thương nhé
Đêm trở giấc giữa gian phòng cô lẻ
Mắt đượm buồn rồi nhỏ lệ miên man
Mảnh trăng khuya trơ trọi chốn non ngàn
Nằm mắc võng sương lam mờ hư ảo
Tim chỉ muốn mình cầm tay bước dạo
Dẫu gió dông hay bão tố lay đùa
Nếm đủ nhiều vị ngọt hoặc men chua
Nay vừa đến buổi giao mùa đông tới
Anh hứa sẽ kiên trì hoài mãi đợi
Trọn kiếp này chẳng thay đổi hình ai
Nửa yêu ơi đừng khóc giữa canh dài
Ta hy vọng một ngày mai tươi sáng.
Lê Hữu Phước
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang