21/10/23 – 03:10
PHÍA NẮNG CHỜ EM
Nỗi tình yêu trong mắt buồn chiều buông
Là hai người chia tay nhau trong mưa
Chia trái tim trả nhau về mỗi mảnh
Căn phòng ấm êm giờ bỗng không vừa…
Có tình yêu ngỡ vầng trăng vành vạnh
Hơi ấm nồng nàn không đến ngày sau.
Em là cô gái đương thì trẻ
Đến giữa đời đầy ắp ước mơ
Trái tim em hồn nhiên rất thật
Mềm như sương nông nổi dại khờ.
Yêu thiết tha người cũng rời đi mất
Tĩnh lặng rồi em thôi khóc ngẩn ngơ
Vạn kiếp tình yêu đâu chỉ kỳ diệu
Bao nhiêu trắc trở lầm lỡ, dối lừa…
Lẽ thường tình duyên đi duyên đến
Thuận nhiên đến mùa hoa nở thơm
Người buông tay níu làm gì nữa
Buồn làm chi mắc nợ thanh xuân.
Tình dang dở đừng vấn vương muôn thuở
Chỉ là kỷ niệm, nụ cười bâng quơ
Sống dịu dàng dù bàn tay vất vả
Thương mình hơn sau vấp ngã ngây thơ.
Ngủ đi em một giấc thật sâu
Thức dậy sớm mai nhìn phía nắng chờ
Cháy khát vọng của ước mơ trong trẻo
Bước thanh xuân lòng trải nắng giữa đời.
20/10/2023
Nguyễn Duy Khắc
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang