23/10/23 – 03:10
THÀNH PHỐ VẮNG ANH
Thành phố buồn thành phố chẳng có anh
Em lặng lẽ đi về bên nỗi nhớ
Thèm cảm giác muốn có ai che chở
Nhớ rất nhiều và buồn bởi phố vắng anh.
Thành phố buồn, thành phố đã vào đêm
Đèn đường sáng lập lòe màu nhấp nháy
Thấy trống trải bởi vì anh chẳng thấy
Giá có anh lúc này thành phố chắc vui hơn.
Thành phố âm thầm, thành phố bỗng cô đơn
Ly cafe, em, một mình nơi quán vắng
Chênh vênh chẳng đâu vào đâu từ trong sâu thẳm
Vắng anh một ngày thành phố đã buồn tênh.
Thành phố mai này thành phố sẽ buồn hơn
Em cũng như anh lên xe rời thành phố
Chia tay đèn đường ly cà phê uống dở
Vắng anh thành phố chẳng đủ sức giữ người.
Thành phố vắng anh rồi nên thành phố đơn côi.
Phương Lý
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang